nhớ chờ nhau
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Nén nhang lòng em thắp gởi cho anh. Gói tất cả chân thành người con gái. Rồi lặng lẻ... tháng năm dài...còn lại. Ôm xót xa ngang trái...đến ngập hồn. Em thẩn thờ nơi chốn cũ hoàng hôn. Lòng ngơ ngẩn nghe bồn chồn tơi...
|
nợ nhau lối về
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Nhớ thật nhiều nơi chốn cũ hàng tre. Ngày hai đứa giữa hè thi chân bước. Giận hờn nhau em lướt về phía trước. Nào ngờ đâu anh kéo ngược thầm thì. Bên anh rồi đừng suy nghỉ hoài nghi. Bởi tình mãi níu ghì không thay đổi. Dù...
|
nhặt nửa vần thơ
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Em nhặt được...nửa vần thơ đã rách. Chữ lấm bùn không sạch bởi vì mưa. Lời trong thơ...ẩn chứa nhớ yêu vừa. Bừng tỉnh dậy khóc tình xưa dang dỡ. Dòng thơ viết...đang thả hờ tiếng nhớ. Chấm sang dòng bỏ dở chỉ vần...
|
nỗi đau tật nguyền
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Em đã khóc...cho kiếp mình quá bạc. Cũng con người chớ nào khác gì đâu. Nuốt thương đau em cố dấu giọt sầu. Lặng lẻ sống...trong bể dâu cay đắng. Ngày hai buổi em lặng thầm nơi vắng. Tránh người nhìn em chỉ lén nghe...
|
nổi đau mù lòa
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Nghe tiếng gọi Mẹ ơi con chẳng thấy. Lòng quặn đau như nát bấy tâm cang. Tạo hóa ơi...sao ngang trái bẽ bàng. Nỡ cướp mất ánh sáng con vĩnh viễn. Tình của Mẹ rộng dài hơn sông biển. Lòng nhủ thầm dâng hiến mắt vì con. Để...
|
nỗi buồn ăn năn
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Kể từ đó...yêu thương như chững lại. Cứ ngậm ngùi không trải hết lòng nhau. Có phải chăng tiếng nhớ thấu được sầu. Nên lặng lẽ...chẳng tròn câu như trước. Ôm đom đóm làm đuốc soi từng bước. Mỏi mòn đi xuôi ngược khắp sông...
|
nhớ chiều mưa
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Hồi tưởng lại một chiều mưa ướt sủng. Cứ đếm thầm lá rụng...khắp vườn sân. Bao chiếc rơi...ngơ ngẩn bấy nhiêu lần. Hồn buông thả bâng khuâng sầu tê tái. Đường chông gai năm tháng dài còn lại. Luôn gánh gồng ngang trái nửa...
|
nỗi lòng con thơ
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Chân chùng gối mỏi liêu xiêu. Đời con thiếu Mẹ khổ nhiều...Mẹ ơi. Lê thân...cuối biển cùng trời. Mềm môi nuốt lệ chơi vơi...đắng lòng. Con thơ khát sữa ngồi mong. Mẹ sao nỡ bỏ giữa dòng đau thương. Thế gian lắm những đoạn...
|
người vô tâm
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Dòng thơ này không phải để câu like. Mà đang trách con người đầy hiểm ác. Loài cầm thú không học hành dốt nát. Vẫn chẳng đâu tệ bạc...với con mình. Sao làm người nỡ định đoạt sinh linh. Bằng kiểu cách thiếu tình như thế...
|
nỗi buồn cô đơn
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Hoàng hôn đổ ôm sầu...tim tê tái. Nợ duyên đi để lại lắm đau buồn. Dang dỡ rồi sầu muộn với lệ tuôn. Đêm thao thức quay cuồng ru ký ức. Cố vui vẻ nhưng thực lòng ray rức. Tìm quên bao nỗi bực của đời mình. Bởi số trời đã...
|