ngửi buồn
Ngửi buồn như có mùi thiu
Anh mang ra hóng gió chiều ngồi phơi
Chiều hiu hiu.
Chiếc lá rơi
Đụng vào tiềm ức.
Buồn ơi thêm buồn
Còn nồng đây vết môi hôn
Xem như thiên cổ để còn tiễn nhau
Và này đây trái tim đau
Anh chôn vào đáy nghìn thu ngậm ngùi
Mai sau nếu có luân hồi
Nhớ tìm thăm chỗ anh ngồi buồn thiu.
Quan Dương