rừng tàn núi lở
Giữa sống và thác
Em cười thản nhiên
Như còn đời khác
Cất trong ví tiền
Giữa yêu và ghét
Em đổi cũng nhanh
Hôm qua bạn thiết
Hôm nay chằng tinh
Anh và đá quý
Em chọn kim cương
Cái cần giấu kỹ
Cái cần phô trương
Em thề như gió
Qua cầu gió bay
Rừng tàn núi lở
Trong lòng anh đây
Anh sợ mây đen
Sợ trời xanh ghen
Ðầy lên tiên giới
Sao còn thấy em?
Giữa nghe và nói
Như gặt và gieo
Em đâu ngại đói
Cãi co chi nhiều
Giữa quên và nhớ
Nói hoài, hoài công
Mương anh lầm lỡ
Biến thành suối, sông
Lỗi em chẳng hiếm
Có cũng thành không
Anh quân tử kiếm
Ðành lờ cho xong
Anh ngại sông sâu
Ngại buồn lòng nhau
Mai ngày lỡ cạn
Ân tình để đâủ
Anh sợ mưa đêm
Lời thề em thiêng
Lỡ nhà mất điện
Lỡ đời thiếu em.