những thoáng mây
Ai biết trong đau còn nỗi đau
Trong trời kiêu bạc có mưa sầu
Chút quê lẩn khuất trong tiềm thức
Vẫn nhắc thầm ta khúc biển dâu
Ai biết trong say còn có say
Sông kia còn có lúc vơi đầy
Người đi rũ áo đau lòng sóng
Trú ở trong buồn những thoáng mây
Ai biết đêm sâu còn mãi đêm
Nơi vầng trán héo mấy cung phiền
Quê và em đó như tiền kiếp
Thoáng hiện ơ hờ giữa nhớ quên