14. chờ
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Chờ cho em nói chỉ một câu. Mà anh thao thức mấy đêm thâu. Bên anh ậm ờ em không nói. Bứt lá làm chi để cành đau ? Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt. Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang. Phone :...
|
143. tình là oan nghiệt
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Tình yêu là sợi dây oan nghiệt. Trói buộc đời ta bỡi nợ duyên. Cho ta. Thêm những u phiền. Cho ta. “Thất đảo bát điên” một đời. Khi yêu. Ước nguyện không rời. Hết yêu. Vội vã buông lời chia ly. Hỡi tình, tình hỡi là...
|
142. cạn chén ly bôi
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Vương vào tình yêu chỉ khổ đau. Cho tim tan tác hoá u sầu. Ngày tháng lặng thằm ra đi mãi. Lòng còn vương vấn nỗi niềm đau. Lữa tình cứ ngở đã tàn phai. Dè đâu âm ỷ tháng năm dài. Con tim thổn thức mong chờ mãi. Để buồn...
|
141. tình tan vỡ
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Tan vỡ thật rồi đúng không em ? Nhớ nhung chi nữa chỉ buồn thêm. Tình như mộng ảo như sương khói. Như nắng ban mai rớt bên thềm. Chôn cất tình ta trong xót xa. Lệ nhoà trong mắt tháng ngày qua. Vùi sâu kỹ niệm vào quên...
|
140. có ai ngờ
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Anh không tin đó là lần gặp cuối. Rồi chúng mình đành cách núi ngăn sông. Cho thương đau dằn xé nát tan lòng. Để nhung nhớ đong đầy trên ánh mắt. Anh cứ ngở đang mơ. Không phải là sự thật. Anh cứ ngở giận hờn. Rồi mọi...
|
144. chỉ là mộng mơ
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Trời cao đất rộng sông dài. Yêu nhau trắc trở nhớ hoài ngàn năm. Trời cao. Cao với quá tầm. Đất rộng. Rộng đủ ta nằm thiên thu. Sông dài. Xa mịt xa mù. Người ơi ! Vẫn nhớ cho dù cách xa. Ngày dài. Lặng lẽ trôi qua. Tháng...
|
145. nhớ mãi em yêu
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Em hỡi ! Bây giờ đang ở đâu ? Có nghe trong gió tiếng tiêu sầu. Có nghe nhung nhớ chiều xa vắng. Có buồn nghĩ nhớ lúc bên nhau ? Em hỡi ! Giờ này có vấn vương. Có nhớ khi anh vượt dặm trường. Để đến bên em trong mưa...
|
146. vọng tưởng
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Vọng tưởng bên nhau đến bạc đầu. Vô thường chợt đến cách xa nhau. “Có duyên không phận” đành đôi ngã. Ôm mãi trong lòng một nỗi đau. Đời người như gió thoảng qua mau. Thoáng chốc tóc xanh đã bạc màu. Đối diện tử thần không...
|
147. duyên nghiệp
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Em tặng tôi cả bầu trời. Và cho tôi cả một đời phiêu linh. Phù du. Một kiếp nhân sinh. Khổ đau. Do một chữ tình mà ra. Còn duyên. Nồng thắm thiết tha. Hết duyên. Lặng lẽ chia xa lạnh lùng. Đời người. Như đoá phù dung. Ban...
|
148. đò neo bến lạ
Tác giả:
Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Vùng ký ức em yêu còn mãi mãi. Dù chúng mình đã thật sự chia tay. Vắng em yêu. Trăng nhợt nhạt héo gầy. Mây hờ hửng. Tháng ngày buồn vô tận. Anh thiếu em. Không còn ai hờn giận. Đời thật buồn. Biển đêm vắng thênh...
|