Poem logo
Poem logo

148. đò neo bến lạ

Vùng ký ức em yêu còn mãi mãi
Dù chúng mình đã thật sự chia tay

Vắng em yêu
Trăng nhợt nhạt héo gầy
Mây hờ hửng
Tháng ngày buồn vô tận

Anh thiếu em
Không còn ai hờn giận
Đời thật buồn
Biển đêm vắng thênh thang

Trời xui chi
Cho duyên nợ bẽ bàng
Sầu vạn kiếp
Lỡ làng tình nghiệt ngã

Sông vẫn đợi
Con đò neo bến lạ
Vời vợi buồn
Em lẫn khuất trời xa

Đêm chia ly
Trời lạnh cả giang hà
Kể từ đó
Hai ta đành đôi ngã

Anh yêu đuối
Nước mắt rơi lã chã
Lòng thầm mong
Giông gió sẽ đi qua

Ngày qua ngày
Ta xa mãi mãi xa
Vì tự ái
Đôi ta thành xa lạ

Em đâu biết
Những đêm mưa lạnh giá
Anh gặp em
Trong mộng quá thân thương

Giá như ta
Là kẻ lạ qua đường
Lần đâu tiên
Khi tình cờ gặp gỡ

Thì ta đâu
Vương vào vòng duyên nợ
Để bây giờ
Than khóc dưới trăng mơ.

Giá như ta
Gặp nhau cứ phớt lờ
Thì đâu có
Mộng mơ mà tan vỡ

Tình tan vỡ
Con tim như ngừng thở
Máu ứ dồn
Tan vỡ hết biểu mô

Người tôi yêu phút chốc hoá hư vô
Đêm nay mưa tôi thẫn thờ trên phố

Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang
Phone : 0919021688 - 0942874385
E mail : vitinh_anhkiet_rg@yahoo.com.vn
Web : www.vitinhanhkiet.com

Tôi như một cánh chim phiêu bạt giữa trời với một vết thương đang nhỏ máu.
Dù đớn đau quằn quại nhưng tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm