146. vọng tưởng
Vọng tưởng bên nhau đến bạc đầu
Vô thường chợt đến cách xa nhau
“Có duyên không phận” đành đôi ngã
Ôm mãi trong lòng một nỗi đau
Đời người như gió thoảng qua mau
Thoáng chốc tóc xanh đã bạc màu
Đối diện tử thần không mặc cả
Sao còn cố giữ mãi niềm đau ?!
Phút chốc mộng lòng hoá hư không
Thôi còn gì nữa để chờ mong !
Thành bại thắng thua hay được mất
Phù du giả tạo có rồi không .
Bây giờ thành bại thắng hay thua
Ta cứ xem như một trò đùa
Chữ tình cũng không ngoài duyên nghiệp
Mặc gác song thưa kệ gió lùa
Mong sớm có ngày gác bút nghiên
Chu du sơn thuỷ lánh u phiền
Để tâm thanh tịnh không phiền não
Vui cùng vạn vật với thiên nhiên.
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang
Phone : 0919021688 - 0942874385
E mail : vitinh_anhkiet_rg@yahoo.com.vn
Web : www.vitinhanhkiet.com
Tôi như một cánh chim phiêu bạt giữa trời với một vết thương đang nhỏ máu.
Dù đớn đau quằn quại nhưng tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này