khúc thương
khi chẳng còn ghen
là khi ta biết thương người hơn cả!
(vòng tay đã lỏng để cánh chim tiếp tục bay xa)
cao lên nhé
những giấc mơ một đời(?) ấp ủ
quỹ thời gian vốn chẳng dư thừa
người lần bước
đường xưa dài bóng lá
nghiêng dáng chiều - mỏng mảnh đóa tường vi
ta dõi trông theo
mắt nhìn thương lắm
(chẳng phải lần đầu vẫn bối rối quay đi)
cúi mặt
dưới chân đường cát tuyến
kỷ niệm một thời (ba chấm) -lửng lơ