lục bát khoai nướng
Mùa khô cỏ cháy vàng đồng
Đất lòi cục cục mênh mông xa vời
Chờ cho con gió chơi vơi
Thả hồn nương cánh giữa trời tập bay
..........................................
Vần gieo câu sáu ngặt nghèo
Vần gieo câu tám cheo leo té hoài
Tức mình đốt lửa nướng khoai
Thơm lừng khoai nướng mời ai bi giờ?
Mấy cô con mắt mơ mơ
Mấy cô đẹp đẹp khờ khờ vô đây
Miếng khoai ủ ấm bàn tay
Thử ăn một miếng biết ngay chân tình
Chân tình thiệt đúng chân tình
Khoai còn sống sực bụng sình tình chân
Một câu cái mặt đỏ rần
Một bầy con nít ngoài sân đứng cười
Ngán cho tuổi quá bốn mươi
Mèo già còn nuốt cá tươi làm gì
Cá tươi xương xóc chữ y
Trẻ còn phải nghẹn nói chi tới mình
Ý thơ nó nhảy linh tinh
Có gì viết đó thiệt tình nhăn nheo
Vần gieo câu sáu ngặt nghèo
Vần gieo câu tám cheo leo lộn đầu....
Ví dầu mương nước không sâu
Ví dầu cầu ván để lâu mục rồi
Mục rồi không bước thì thôi
Xắn quần ráng lội sình hôi chút mà
Bên đây bên đó bao xa
Bước ba bốn bước sao ta ngại ngần
Khổ thân con khỉ ăn bần
Lo ăn lo ngủ lo mần khỉ ơi
Vần gieo câu sáu như chơi
Vần gieo câu tám nữa đời chưa xong
Diều bay mấy cánh giữa trời
Một bầy con nít chạy chơi dưới đồng
Tiếng cười vang giữa thinh không
Đơn sơ cơn mộng nghe lòng nhẹ re