phượng rơi
Tác giả:
Thiên Ân
PHƯỢNG RƠI. Phượng rơi nhắn nhủ điều gì? Người đi hư thực , người đi đu lòng. Tàn theo bóng xế cơn giông. Khép tâm tư mắt nghe chông chênh mùa. Phượng rơi tim vỡ dáng xưa. Mộng gieo neo mộng trò đùa xa xôi. Nụ cười gượng...
|
phượng gọi
Tác giả:
Thiên Ân
PHƯỢNG GỌI. Phượng lại ôm trùm các lối đi. Ve sầu hối hả gọi mùa thi. Nhánh cây nghiêng mình say nắng hạ. Bỗng reo dăm tiếng nói thầm thì. Phượng vướng bờ tim dệt duyên đầu. Áo trắng hồn nhiên vội về đâu? Khung trời bỏ...
|
phơi
Tác giả:
Thiên Ân
PHƠI. Phơi dấu chấm câu ,phơi nỗi đau. Phơi vết chân chim đẫm sắc màu. Phơi áo mùa thu bên vách núi. Phơi hàng liễu rũ ở bờ ao. Phơi khúc dân ca xót xa lòng. Phơi từng sợi nhớ vạn sầu mong. Phơi bóng nắng tà trên áo...
|
phố nhỏ vời xa
Tác giả:
Thiên Ân
PHỐ NHỎ VỜI XA. Phố nhỏ gieo sầu giọt lệ rơi. Người xa vời vợi ôm góc trời. Đau đáu con tim thời dĩ vãng. Đôi môi nhợt nhạt tiếng ru hời. Phố nhỏ vặn mình vạn cơn đau. Chiếc lá vàng phai tự kiếp nào? Ngày em thay áo bên...
|
phố xưa
Tác giả:
Thiên Ân
PHỐ XƯA. Phố xưa vắng bóng một người. Hơn mười năm lẻ nụ cười lãng quên. Tơ duyên sương khói bồng bềnh. Hồn mây nhàn nhạt hớ hênh kiếp buồn. Phố xưa rêu mọc đầy tường. Tưởng tình đã cũ tai ương bám lòng. Đời hoa úa hết sầu...
|
phố nhỏ em về
Tác giả:
Thiên Ân
PHỐ NHỎ EM VỀ. Ai đưa em về phố nhỏ? Dọc đường khói bụi vờn bay. Nắng vương nương vai tóc gió. Môi ai chín đỏ hổm rày? Mầm lá tương tư mọc kín. Bén rễ một chùm chiêm bao. Em mở nụ cười hóm hỉnh. Giấu giếm ngây thơ ngày...
|
phũ phàng
Tác giả:
Thiên Ân
PHŨ PHÀNG. Phũ phàng tựa như giấc chiêm bao. Giẫm nát đá vàng hỏi trời cao. Nuốt lệ làm vui trong gượng gạo. Dứt áo giai nhân tự kiếp nào? Mờ mịt chân trời chuyện khói mây. Đố ai không khóc ,chim lẻ bầy? Dáo dác giật...
|
phũ phàng 2
Tác giả:
Thiên Ân
PHŨ PHÀNG. Phũ phàng ôm bóng chiêm bao. Nửa đêm thức giấc lệ trào hoen mi. Năm canh gà gáy đôi khi. Vầng trăng ngủ thức sân si bao giờ ? Phũ phàng đè giọt ngây thơ. Trách chi với những ước mơ muộn màng. Lá vàng hốt...
|
phơi nắng
Tác giả:
Thiên Ân
PHƠI NẮNG. Câu thơ ngày xưa phơi nắng. Trên giàn mướp khía nguyên trinh. Trên vai câu lục còn nặng. Gánh dùm câu bát thất tình. Cái lưng ong bầu đen bóng. Si tình nào biết nông sâu? Nói lắp,cà lăm ,lại ngọng…. Mắt cay...
|
phượng
Tác giả:
Thiên Ân
PHƯỢNG. Phượng hồng thắp lửa trên cao. Phượng buông áo mỏng xuống ao đôi lần. Phượng ngồi chễm chệ góc sân. Phượng còn dung dẻ dung dăng,dùng dằng. Phượng gieo nhung nhớ ngàn năm. Phượng buồn ngoài ngõ ,hàm răng tươi...
|