từ đó,em đi 2
Tác giả:
Thiên Ân
TỪ ĐỘ ,EM ĐI. Từ độ lá vàng bay nghẽn lối. Ta về xào xạc những thanh âm. Chiều chiều tóc trời tơ mỏng rối. Con đường gõ nhịp điệu bổng trầm. Kỉ niệm vo tròn nương góc gió. Dày vò ảo ảnh trái chiêm bao. Ngủ vùi ngày xưa...
|
tự hỏi
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ HỎI. Sương xuống không gian ngập bến đêm. Cỏ cây tắm mát ngẩn giấc tiên. Đôi tiếng côn trùng vừa góp nhặt. Lời hát vạn sầu rớt bên hiên. Tựa cửa trông vời dáng mơ hoa. Vẫn còn thấp thoáng chút thiệt thà. Ăm ắp một trời...
|
từ độ người đi
Tác giả:
Thiên Ân
TỪ ĐỘ NGƯỜI ĐI. Từ độ ấy bầu trời như nhỏ hẹp. Con đường xưa o ép mộng chung riêng. Em vội quên đi giọt nắng cuối thềm. Làn môi mỏng bỗng mềm hơn tơ lụa. Từ độ ấy tình len qua khe cửa. Lọt thỏm lòng mấy bữa góc chênh...
|
tự hỏi 2
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ HỎI. Tự hỏi lòng thương , thương nhớ ai? Thương nốt ban đêm lẫn ban ngày. Thương mây vờn gió trời vòi vọi. Thương bóng chim trời xoải cánh bay. Tự hỏi bao giờ ta yêu nhau? Tuổi đá bao năm đã chớm màu? Giông tố vỗ...
|
tự hỏi với lòng
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ HỎI VỚI LÒNG. Sau bụi gai vẫn thấp thoáng đóa hồng. Ôi mặt trời qua song buông lặng lẽ! Lồng ngực nôn nao bồi hồi giấc trẻ. Tuổi hai mươi tình ghé dạ bồi hồi. Ngọn cỏ xanh ai chải chuốt mượt trời? Từng viên sỏi không...
|
tự hỏi 3
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ HỎI. Trăm người qua , ngàn người qua. Con đường cũ , vội mờ xa , con đường. Lọc tìm bóng dáng người thương. Vòng quay hối hả , phố phường reo ca. Thời nghiêng áo mỏng đôi tà. Tóc bay vương vấn gần xa , xa gần...
|
tự hỏi với lòng 1
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ HỎI. Đêm ngày anh cứ tự hỏi. Tình yêu là gì hỡi em? Vốn dĩ cánh chim không mỏi. Mây hồng , mây trắng bồng bềnh. Cánh cò dòng sông đang tắm. Lục bình xếp hàng về đâu ? Thương bến nước xưa vương vấn. Ruổi rong đầu...
|
tự hiểu
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ HIỂU. Chỉ có mình em , anh hiểu. Đắng cay , chia sẻ ngọt bùi. Về ngang ngày yêu hờn dỗi. Đôi chân rong ruổi nguồn vui. Tình yêu lên bàn mỗ xẻ. Rùm beng , câu chuyện muôn đời. Giật mình vài cơn gió nhẹ. Thơm tho...
|
từ độ xa người
Tác giả:
Thiên Ân
TỪ ĐỘ XA NGƯỜI. Từ độ tình nhân xa khuất nẻo. Nhánh cây guộc gầy bỗng vỡ đôi. Giọt nắng tương tư màu khô héo. Hoa cỏ ngậm ngùi đắng đôi môi. Từ độ tình nhân khép yêu thương. Tâm hồn trống rỗng dốc mờ sương. Buông...
|
tự khóc
Tác giả:
Thiên Ân
TỰ KHÓC. Ngày xưa có người tự khóc. Dầm dề, ướt cả hoàng hôn. Rối rắm một dòng suối tóc. Kỉ niệm bay đi mỏi mòn. Ăn sâu mối tình gầy guộc. Trăm cơn mê muội dày vò. Thương vòng kim cô trói buộc. Ngày tháng sang...
|