phút giây trầm mặc
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phút Giây Trầm Mặc. Một bầu sáng tối mở thênh thang. Một cõi bốn mùa cứ mỗi năm. Một áng mây trời tụ lại tan. Một người dương thế với đôi chân…. Từ thuở thôi bò, cố đứng lên. Biết nghe tiếng gọi bởi mang tên…. Biết vui,...
|
phút giây trăn trở
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phút Giây Trăn Trở. Mấy chục năm dài chịu nắng mưa. Lắm khi buốt lạnh với hanh hao. Phủ trùm, cuốn chặt vào thân xác. Bức bối, co ro biết cỡ nào! Cầm lái con thuyền vượt biển khơi. Hứng ngàn lộng gió đẩy chơi vơi. Bao...
|
phút giây vĩnh biệt
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phút Giây Vĩnh Biệt. Thoi thóp hơi tàn giữa tiếng chuông. Kề bên văng vẳng giọng người thương. Ni cô lạnh xác, hồn băng giá. Bất chợt đong đưa dãy gợn buồn... Lởn vởn chập chờn dáng của anh. Trầm ngâm, ảm đạm, nhúm nhăn...
|
quả hồn tặng thương
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Quả Hồn Tặng Thương. Em tím cõi lòng dưới bóng khuya. Trải niềm u ẩn nhẹ vào thơ. Tìm vơi khắc khoải bầu tâm sự. Cảnh bến người qua lỡ chuyến đò! Còn anh cũng nhói cả tâm can. Bởi muốn trao “Ai” điệp khúc vàng. Réo...
|
phút giây đàn lạc tiếng
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phút Giây Đàn Lạc Tiếng. Bất ngờ mảng tối phủ lưng bầu. U ám, chập chờn, chẳng rõ đâu. Cố nhướng thật to nhìn cảnh vật. Chỉ nghe loáng thoáng trỗi rì rào... Cầu tre phía trước bắc qua sông. Dẫn cõi thênh thang rợp nắng...
|
phút giây man mác
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phút Giây Man Mác. Sỏi đá chân đời dẫm sớm trưa. Biết bao vất vả nói sao vừa. Niềm mơ dang dở từ xuân trẻ. Cảnh sống thăng trầm tận nắng thưa. Chỉ biết vững vàng trên nẻo bước. Lần nhìn lặng lẽ gió mây đưa. Chiều nay chạnh...
|
phút giây mờ mịt
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
PHÚT GIÂY MỜ MỊT. Cánh thơ ơi! Hôm nay là lạ. Cả khung trời vắng gió đong đưa. Con tim thổn thức bốn mùa. Bỗng như nghèn nghẹn dừng khua nỗi niềm! Ta cố bươi, cố thêm chút nữa. Tìm từ nơi vạn thuở dấu yêu. Cùng bao thao...
|
phù vân....
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phù Vân.... Bước chân vào chốn phù vân. Một đời canh cánh trăm phần lắc lay. Khi vui chất ngất đỉnh say. Lúc sầu vạn trượng đoạn đoài tâm tư…. Xuân nồng lai láng đan mơ. Không gian xoải rộng, bến bờ ngắm soi. Lâng lâng...
|
phù vân với trăng
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phù Vân Với Trăng. Chiều cuối hạ phương trời bên ấy. Nhìn lá vàng cuốn lại chờ rơi. Lòng anh cảm thấy sầu tơi. Trầm ngâm nghĩ ngợi chuyện đời thế nhân! Cảnh dâu bể muôn phần thay đổi. Kiếp con người sớm tối bèo mây. Mới...
|
phù vân.
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Phù Vân. Năm năm thắm thoát trôi qua. Cầu ao, biển suối... la đà khói sương. Không gian chầm chậm về phương. Từ từ tan rã trên đường mù khơi... Biết bao khung cảnh dưới trời. Từng say sưa ngắm, từng hồi ngẩn ngơ. Kia...
|