Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (360). Chuyện Trò Vui. Em ơi! Em ở đâu rồi. Có hay anh nhớ, anh ngồi, anh trông. Phải chăng em đã sang sông. Trời ơi! Ghen quá! Hỡi lòng của tôi! ...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (361). Chuyện Trò Vui. Hừ hừ! Nàng nói....Kiếm tình. Trời ơi! Tức quá ....Bình bình à nghen. Tối nay sẽ cúp hết đèn. Tối thui cho biết một phen hãi hùng! NTS. Lên non em...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (362). Chuyện Trò. Bởi anh có tật "ghen bồi". Nên người ta hiểu từng hồi mỉa mai. Nghẹn lòng trước cảnh đắng cay. Thôi thì cứ hãy thật hoài ghen tuông! NTS. Hóa ra là bậu...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (363). Chuyện Trò. Mượn thơ anh giải nỗi sầu. Cảnh tình bất chợt đẩy vào chơi vơi. Hỡi người chung mộng! Nàng ơi! Có nghe, cảm nhận bao lời của ta? NTS. Nỗi lòng nghe thật...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (364). Chuyện Trò. Anh biết ngoài kia em vẫn chờ. Thời gian gặp gỡ mối duyên tơ. Tấc lòng thương bạn sầu năm tháng. Khắc khoải, đìu hiu, ngóng cạnh bờ! NTS. Mãi mãi sắt son...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (365). Chuyện Trò. Tim nầy anh đã tặng em. Mấy năm về trước dưới đêm trăng vàng. Dẫu xa cách biệt đôi đàng. Hồn yêu vẫn mãi ngập tràn nhớ thương! NTS. Chung nhau nẻo cuối...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (366). Chuyện Trò. Đã lần tặng trọn chữ tình. Em ơi! Trọn kiếp đôi mình có nhau. Dầu cho biển sóng ba đào. “Hồn thuyền” nhẹ lướt có nào xá chi! NTS. Bến mơ bến mộng thầm...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (367). Chuyện Trò. Lá sầu rải trước đường đi. Buồn lòng lữ khách hướng về nẻo xa. Con tim từng chập ngân nga. Nỉ non réo rắt…Em à! Nhớ! Thương!... NTS. Xa xôi cách trở đoạn...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (368). Vần Thơ Buồn Trải Giấy. Tà buông ráng sau hàng cây rũ riệt. Trăm lá vàng la liệt rải đầy sân. Giữa mênh mông, từng dãy xám giăng ngang. Lững lờ nhẹ, trôi về nơi xa...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (369). Chuyện Trò. Hai ta gom lá thu vào. Đốt lên ngọn lửa xoá màu héo khô. Một tay bút trải ra thơ. Một tay còn lại, mình à! nắm đi! NTS. Người ơi còn ngại nỗi gì. Giơ hai...