Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (350). THU NHỚ. Thu bảo rằng em luôn nhớ anh. Trái tim nhỏ bé đập chân thành. Vọng lời thủ thỉ ta cùng ước. Nói tiếng thương yêu thấm ngọt lành. Biết rằng năm tháng cứ...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (351). Chuyện Trò. Em là phận liễu mảnh mai. Có anh đứng cạnh như đài nâng hoa. Vui nào bằng chuyện hai ta. Tình thơ quấn quýt giao hoà bên nhau. Anh thương nhắn nhủ đôi...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (352). Chuyện Trò. Dưới sông từ buổi nước ròng. Đến giờ chẳng thấy nước rong kéo về. Hỡi ôi! Nửa quả tim thề. Cô đơn, lạnh lẽo…ê chề làm sao! NTS. Làm Sao hiểu được lòng...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (353). Chuyện Trò Vui. Lại phiền…để nỗi sầu riêng. Cho anh vương vấn triền miên em à! Thật tình anh có người nhà. Chị em nhiều quá biết mà tặng ai? NTS. Tặng ai quyền đó ở...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (354). Chuyện Trò. Người ơi! Chớ có chơi vơi. Trầm ngâm nghĩ ngợi để rồi bâng khuâng. Khung trời độ sáng vầng trăng. Trải lòng thưởng thức một lần…hề chi! NTS. Hề chi...cũng...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (355). Chuyện Trò. Lãng du…Gió thổi ù ù. Mây ngàn chuyển động mịt mù phủ giăng. Hồn thơ vượt đỉnh không tầng. An nhiên điệp khúc muôn phần du dương. NTS. Du dương một khúc...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (356). TINH KHÔI. Ta nhớ mãi lần đầu gặp gỡ. Ngại ngùng vì cách trở xa xôi. Cớ chi lại để lẻ loi. Cầm bằng gộp lại cho lời thơ đan! Theo ngày tháng chúng mình cùng biết. Tấm...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (357). Tình nồng ở tận cuối sông. Ngày đêm vương vấn, chỉ trông, chỉ chờ. Thôi thì gửi nhớ vào thơ. Cho lòng khuây khoả vật vờ hồn sương. NTS. HỒN SƯƠNG sao phải vật vờ. Yên...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (358). Chuyện Trò. CỤNG LY...ư khướt say rồi. Làm sao thấy được cái người mình thương. Thức thao hết cả đêm trường. Nỗi niềm da diết còn vương...TIẾNG LÒNG. TH. Tiếng Lòng em...
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (359). Chuyện Trò (Mỗi người một đoạn). Có chồng thì phải theo chồng. Lẽ nào tơ tưởng thấy ông láng giềng... Làm đau một mối tơ duyên. Trôi theo ngày tháng muộn phiền mà...