Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (749). Dưới Vòm Ray Rứt. Vui đùa đàn cá quẫy lăn tăn. Uyển chuyển nhẹ nhàng khi kiếm ăn. Sáng loáng dát vàng long lánh nước. Vô tư múa lượn nối đuôi ngoằn. Đỉnh cao nắng nhạt úa...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (750). Nhớ Cố Hương. Cảnh đời thay đổi khiến xa thôn. Lưu luyến tình quê mãi cứ chờn. Lặng lẽ nhiều đêm niềm trải giấy. Âm thầm hai buổi dạ lay hồn. Ngàn thương xứ sở gieo sầu...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (751). Ta Với Nàng…. Có ai hiểu âm thầm trong cuộc sống. Kẻ thẫn thờ, hướng vọng dưới khung xanh. Niềm bâng khuâng, vương vấn vẫn bao lần. Từ sâu thẳm ngập tràn trăn với trở! Trưa...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (752). Thương Bà. Bà ơi! Cháu thấy quá thương Bà. Chẳng quản tuổi già, chẳng nghĩ ta. Dạy dỗ cháu con như nghĩa Chúa. Khuyên răn chòm xóm tợ tình Cha. Thiết tha mong mỏi ngày...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (753). Gửi Lại Cho Em. Nếu biết rồi đây vĩnh biệt nhau. Trọn đời hốt lá dưới canh thâu. Sẽ không ngày ấy trao thương nhớ. Khỏi dạ hôm nay chứa hận sầu. Lối cỏ âm thầm chân thả...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (754). Thổn Thức Trời Đông. Trời loáng thoáng hơi bay nghe trở giá. Một chút gì canh cánh chảy vào tim. Bởi gió đông nên chăn đắp, phủ rềm. Hay trống vắng nên len băng vào cơ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (755). Tình Tan. Mỗi độ thu về chạnh vấn vương. Dòng sông năm cũ trải niềm thương. Có con đò nhỏ đưa hồn nhớ. Lạc nẻo tình đau rớt giọt buồn. Lặng lẽ thời gian ôm giá tuyết. Hắt...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (756). Tình Bỗng Vụt Bay. Lấp loé đèn khuya lạnh lẽo lòng. Ánh tà bàng bạc chiếu xuyên song. Gối chăn chiếc bóng màu u ám. Quạnh chổ nằm trơ tợ phủ rong. Duyên bèo mây giạt lững lờ...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (75). "Ghi chú : Tam Muội tên thật: LÊ THỊ VÂN QUỲNH". NỖI LÒNG. Trời sa mạc chìm trong cơn tĩnh mịch. Sỏi đá khô cằn, u tịch hoang vu. Duyên nghịch cảnh nỗi trầm u giăng phủ. Một...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (75)... NỖI LÒNG. Trời sa mạc chìm trong cơn tĩnh mịch. Sỏi đá khô cằn, u tịch hoang vu. Duyên nghịch cảnh nỗi trầm u giăng phủ. Một đoá quỳnh ủ rũ tím chiều Thu. Chân lãng đãng...