em đã cho tôi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
EM ĐÃ CHO TÔI. Trời hôm nay vẫn lay ngọn gió. Vậy mà sao chẳng có nguồn thơ. Làm cho Thi Sĩ thẫn thờ. Bút cầm, ngậm bút bơ phờ trống đen! Hồn lần thả tìm em cõi mộng. Loé ửng dần dãy sóng sông xanh. Lửa lòng thoáng chốc...
|
em cứ trải lòng khuây lãng
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em Cứ Trải Lòng Khuây Lãng. Quỳnh ạ! Anh thấu hiểu cõi lòng em. Hằng thao thức từng đêm bên mảng trắng. Niềm vương vấn nằng nặng ghị con tim. Chỉ biết trầm, lặng yên tìm khuây lãng... Cố vói kéo trọn vầng trăng bến...
|
em cứ buồn rồi quên tôi đi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em Cứ Buồn Rồi Quên Tôi Đi. Em cứ buồn, buồn thật là nhiều đi. Cho phút cuối ảnh thề còn lảng vảng. Để mai kia khung trời tan nhạt nắng. Chuỗi héo tàn, trầm lắng, nhẹ nhàng rơi! Bởi vì ta khoảnh khắc một canh...
|
em đang nhớ còn tôi sao cũng nhớ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em Đang Nhớ Còn Tôi Sao Cũng Nhớ. Bên song cửa em gợn buồn theo nhớ. Dưới canh trường trăn trở vọng về xưa. Rồi trải giấy khuây khỏa, thả vần thơ. Vô tình khiến thẫn thờ cho kẻ đọc! Trên chữ viết chưa từng loang giọt...
|
em cứ khảy để tan trôi...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em Cứ Khảy Để Tan Trôi... Tiếng của Mình đâu đây như phảng phất. Nỉ non lời, ngọt mật chảy vào tim. Anh đã nghe, và thấy vỗ mạn thuyền. Thương bạn ngọc thả rèm, bên gối lẻ... Ngày thui thủi hứng vòm thu quạnh quẽ. Uống...
|
em đã sai rồi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
EM ĐÃ SAI RỒI. Lan ơi! Hãy khóc thật nhiều đi. Cho nhẹ sầu đau vỡ mộng thì. Một thuở trăng vàng soi suối biếc. Ngờ đâu một sớm chẳng còn chi!... Em nát tâm hồn theo tháng năm. Bao lần khóc hận dưới khung xanh. Héo hon,...
|
em cứ đi đi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em Cứ Đi Đi. Em ngại cho anh lỗi đạo nhà. Nên giờ nghĩ đến chuyện lìa xa. Biết bao kỷ niệm ngàn yêu dấu. Tất cả giờ đây thả bóng tà! Hết rồi thắm thiết dưới trăng sương. Đôi cánh màu thu ngập nỗi buồn. Má tựa vai kề...
|
em cứ khóc đi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em Cứ Khóc Đi. Thương quá! Trời kia “Mộng” của anh. Một mình thui thủi giữa khung xanh. Ngàn yêu trăm nhớ mà không thể. Chỉ có vần thơ trải tiếng đàn! Phôi phai ngày tháng quạnh cô đơn. Vàng võ, đìu hiu tím mảnh...
|
em đã sai rồị.
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
EM ĐÃ SAI RỒI. Lan ơi! Hãy khóc thật nhiều đi. Cho nhẹ sầu đau vỡ mộng thì. Một thuở trăng vàng soi suối biếc. Ngờ đâu một sớm chẳng còn chi... Em nát tâm hồn theo tháng năm. Bao lần khóc hận dưới khung xanh. Héo hon,...
|
em cũng gần giống tôi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
EM GẦN GIỐNG TÔI. Em ngồi, đò đậu đợi ai. Mà đăm đăm ngóng, mà tay chống cằm. Để dòng nước bạc âm thầm. Như chìm hụt hẫng, lăn tăn dưới bầu... Ngang sông bãi thấp nhạt màu. Phải chăng đã vướng mối sầu tư tương. Lặng yên...
|