• là tự anh đa tình .16 •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
PHỐ lên đèn ru nỗi nhớ niềm vương. Hạnh phúc buồn ở con đường phía trước. Đơn phương ấy em có nào thấu được. Dẫu tương tư ta đánh cược chân tình. MƯA nặng hạt anh lẻ bóng lặng thinh. Thời dĩ vãng của chúng mình đâu...
|
• mộng vãn khứ.34 •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Hạnh phúc tìm đâu giữa cuộc đời. Cho lòng huyễn hoặc bể sầu vơi. Khi mà lỡ phận người quay bước. Dẫu tại vô duyên kẻ lặng rời. Hảo hữu ngày nao xa vạn dặm. Nhân tình thuở ấy biệt trùng khơi. Gom bao kỷ niệm tâm chừng...
|
• là tự anh đa tình.17 •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Một kiếp tình vạn nghĩa , chữ phù du. Để lại đời dăm câu dù đã biết. Cuộc tình tan như dòng sông ly biệt. Nhướm đau thương lệ đắng , tiếc vô cùng. Còn lại gì hỡi một mảnh tình chung. Ghép đi nối lại khôn cùng đau...
|
• huyễn mộng •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Ta trở lại sau bao ngày tháng. Nhìn vào gương vầng trán hằn vôi. Thiết chi cái đạo luân hồi. Xuân thời há cũng lặng trôi theo ngày. Đời văn sĩ khi say lúc tỉnh. Tửu bên trăng chốn đỉnh phù vân. Mây trôi xanh biếc bao phần...
|
• là tự anh đa tình.18 •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Những đêm dài với nỗi nhớ mênh mông. Nghĩ làm chi khi tình hồng vụt tắt. Mảnh duyên thời có lẽ trời sắp đặt. Cớ sao nàng không nắm chặt bàn tay. Gió đông về anh vẫn chỉ ngồi đây. Nhớ về em như những ngày thuở trước. Tình...
|
• là người lớn... •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Là người lớn thì có mấy khi vui. Giấu nỗi buồn chôn vùi bao kỷ niệm. Trước là tình của một thời chôn kín. Sau lặng thầm chết lịm bởi vì nhau. Là người lớn ta đánh vần chữ "đau". Gieo văn tự và khơi sầu thi vị. Ước mơ ơi !...
|
• là tự anh đa tình.19 •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Có bao giờ em nhớ đến anh không. Về một thời chuyện tình hồng như đã. Mảnh duyên tàn nay người bôi kẻ xoá. Lặng nhìn nhau lệ đẫm ngả bờ mi. Có bao giờ trong giây phút phân ly. Em nhìn anh nhưng tim ghì níu chặt. Nỗi buồn...
|
• là tự anh đa tình.20 •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Một ngày nữa vẫn cứ nhẹ nhàng trôi. Giấu nỗi buồn lòng nhân đôi thương nhớ. Học tìm quên khi tình sầu vương nợ. Trả lại người duyên vô cớ hằn sâu. Một ngày nữa anh đánh vần từ "đau". Vẫn đơn phương khi tình đầu úa...
|
• mộng trần dương •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Xa rồi cái thuở nhướm đau thương. Điệp khúc tàn phai ngẫm lạ thường. Một đứa ôm mình nơi mộng tưởng. Hai người quyện chặt chốn tơ vương. Thôi ngừng huyễn hoặc ngừng thôi dại. Chán nỗi si mê nỗi chán cuồng. Hạ bút dừng tay...
|
• mây & gió •
Tác giả:
Bạch Tiểu Phụng
Gió của trời phương ấy. Bay tận chốn nào đây. Mây vô tình bắt gặp. Thế mà say đắm say. Giữa muôn trùng sóng biển. Cảm xúc cứ dạt dào. Ôi cuộc đời đa biến. Vui là được, chẳng sao ! Định mệnh như sắp đặt. Ta nào biết đâu...
|