nhớ mẹ
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Sương khuya thấm bờ mi sâu. Nhớ về quê mẹ, lòng đau quặn lòng. Ngày ngày mắt mẹ ngóng trông. Đường xa hun hút sao con không về? Khói lam chiều phủ thôn quê. Đậu trên tóc mẹ bạc mờ thời gian. Con xa hun hút dặm ngàn. ... 
               | 
            
            
          
            
              
                nợ mẹ một nàng dâu
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Khói lam chiều phủ kín chân mây. Thu vẫn đầy trời, lặng tháng ngày. Mẹ ngóng con qua bao năm đợi. Một nàng dâu mẹ khẽ thở dài. Con chưa kịp đáp đời sâu nặng. Chỉ vụng về trao chút sớm mai. Vu quy chẳng đến mơ... 
               | 
            
            
          
            
              
                rồi anh sẽ qua về
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Đêm nay vầng trăng tròn treo ngang ngửa. Ta nhớ nhau cách biệt chân trời. Anh ở nơi này nhớ về em cách biệt. Ở sài thành buồn lắm không em. Khung cảnh về đêm đối với những tình nhân là cảnh đẹp. Đối với em là cảnh... 
               | 
            
            
          
            
              
                sầu tiên thu
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Nổi buồn mùa thu cỏ khô héo mấy lần. Mây trời đẹp như vẽ. Gió thổi lá rơi lòng buồn. Nắng nóng khô hằn không còn nước. Sương mù bay mờ mịt bên ghềnh đá. Sông trôi qua nước mơ màng. Mùa thu đến rồi đi tình còn đâu. Đôi... 
               | 
            
            
          
            
              
                song đối dĩ vãng một cuộc tình
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành & Lê Tấn An
                 
                GIỮA TỊCH LIÊU. Lê Tấn An. Em vẫn nhớ những chiều lá đổ. Xót xa niềm vụn vỡ nhân duyên. Tưởng đâu sánh bước chung thuyền. Ai ngờ trắc trở truân chuyên buốt sầu. Nơi đây giữa rừng sâu chết lặng. Nếm nỗi đau chát đắng cuộc... 
               | 
            
            
          
            
              
                nhớ em ôi mùa hạ
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                8/6/2016 ,... Hạ về cõng nắng qua song. Mưa đi đẫm ướt hư không vơi đầy. Con đường nhỏ tựa bàn tay. Vắng em phố lạnh những ngày hắt hiu. Phượng hồng vương vấn liêu xiêu. Ve kêu từng tiếng buồn hiu mơ màng. Sao em không về... 
               | 
            
            
          
            
              
                tháng hai về ( người ta lại tha hương)
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Tháng hai về không còn gì để nhớ. Mây xuân buồn hoang vỡ lạnh lùng trôi. Quê vào đêm lặng lẽ tiếng cười. Ta chợt thấy góc trời say chết lặng. Người người ra đi bỏ làng quê khi tết hết hẳn. Ta nhặt chiều thư nhắn gói vào... 
               | 
            
            
          
            
              
                thân em là lính vnch
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                *Thân phận và ngộ nhận. Thân em là lính giữa chiến trường. Canh nhà cho Tây, chẳng chút thương. Ngu lâu mới hiểu đời ngang trái. Chỉ vì thằng Tây chiếm quê hương. Bắt em vô lính – bán non sông. Ngỡ là đồng... 
               | 
            
            
          
            
              
                tâm luỵ
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Rượu làm ta say và đắng. Tình làm ta luỵ và đau. Trăng lặng soi lòng trong bóng tối, gió buồn lay mộng giữa canh thâu. Men cay chưa thấm bằng câu nhớ, lệ mặn còn hơn vị máu sầu. Thế sự đa đoan, người dễ... 
               | 
            
            
          
            
              
                thanh xuân gửi đất trời
                 
                Tác giả:  
            Lê Thành
                 
                Chiều rơi Quảng Trị gió âm thầm, thành cổ rêu phong phủ máu hồng. Thạch Hãn cuộn dòng như tiếc nuối, khe Sanh mịt mù lửa chất chồng. Cửa Việt lặng nhìn trăng cuối bãi, gio Linh vọng tiếng súng xa xăm. Anh... 
               |