tiễn biệt những người trai
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Các Anh đi vào nơi gió sóng. Cánh chim bằng một khắc ngừng bay. Khúc bi thương từ đâu vọng lại. Những người trai đã hóa anh hùng. Nơi bờ xa Mẹ nhòa mắt lệ. Người vợ hiền quặn thắt tim côi. Bé thơ ngây khẽ khàng giấc...
|
ru tiễn người đi
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Ầu … ơ ... Em đã trở về. Nằm với Mẹ giữa bốn bề gió ru. Ru Em những sớm sương mù. Ru Em những buổi cuối thu xạc xào. Ngủ đi Em, bỏ đằng sau. Những cay đắng lẫn ngọt ngào phôi pha. Mặc đời xuôi ngược bôn ba. Mặc ai với...
|
tuổi ngọc chưa đầy
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Ly tan hỡi, sao mà buồn đến vậy. Có ai vui khi nếm phải lời cay. Người ra đi, sân si mờ khuất lối. Bước đâu đây, giữa dâu bể vơi đầy …. ? Thương bé thơ, Chị nhìn Em ướt mắt. Út biết gì, ngơ ngác ngó Chị Hai. Hết còn bên...
|
ta về nương bóng quê hương
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Ta vốn dĩ lớn lên từ rơm rạ. Nên thích tìm về đồng lúa, bụi rơm. Sợ chuyện lao xao ở phố, ở phường. Và ngại lắm những giày cao, má phấn. Em gái quê áo bà ba, dép mỏng. Mượt mà đen suối tóc, mắt xoe tròn. Da thơm mùi hoa...
|
trần gian nào phải rong chơi
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Trăng xua chiều muộn nắng gầy. Ngày leo lét níu chân mây, ráng vàng. Bao mùa giông tố đi ngang. Nụ cười chưa tắt đã tàn cuộc vui. Đếm sao hết những dập vùi. Nhớ sao hết những ngậm ngùi gian truân. Cùng trong một cõi trầm...
|
tiếng hót lạc bầy
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Có một miền cỏ cây. Dòng sông ngầu nước xoáy. Mưa cuồng xen gió giật. Sấm chớp xé đêm gầy. Đàn chim trời xơ xác. Xoải cánh về phương xa. Những chim non lạc tổ. Một mình hứng phong ba. Dù giông bão đi qua. Bình yên đâu...
|
tay mẹ dẫu gầy nhưng ấm yêu thương
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Đất nước trải mấy ngàn năm chìm nổi. Cha ông ta bao thế hệ vun bồi. Để hôm nay non sông liền một dãy. Cho cháu con ngẩng mặt, bóng cờ bay ! Gặp buổi nhiễu nhương tiếp nối tháng ngày. Giữa nạn dịch phủ trùm trong tăm...
|