ru tiễn người đi
Ầu … ơ ... Em đã trở về
Nằm với Mẹ giữa bốn bề gió ru
Ru Em những sớm sương mù
Ru Em những buổi cuối thu xạc xào
Ngủ đi Em, bỏ đằng sau
Những cay đắng lẫn ngọt ngào phôi pha
Mặc đời xuôi ngược bôn ba
Mặc ai với những phù hoa muộn phiền
Em nằm an giấc trùng miên
Nơi đây chỉ có một miền quê hương
Gió ru Em sớm mù sương
Mẹ ru Em giữa yêu thương nắng chiều
Ầu ... ơ …. Em ngủ cho nhiều
Giữa xanh tươi của liêu xiêu khóm dừa
Dẫu cho sớm nắng chiều mưa
Đều tay Mẹ vẫn võng đưa tháng ngày
Ầu ... ơ … Em ngủ cho say
Nhân sinh một buổi thiên thai ngàn trùng
Tiễn Em bao mắt sầu rưng
Em về, Người ở .... nghẹn từng con tim ..... !
Long An, 09/01/2015,
Nguyễn Thế Phong