| con đường thập giá Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Con đường thập giá, con đường xanh. Cuộc đời không bận bởi công danh. Mà sao người nỡ treo tôi đó. Tuôn huyết vì ai, hỡi cố nhân ! Vì sao Chúa xuống trần gian !! Vì sao Chúa gánh lầm than một mình. Mặc cho nhân thế vô... | 
            
          
            
              | trái tim người giáo sĩ Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Ngày anh đi đất Đà Thành rướm lệ. Tiễn người con xa xứ đến quê người. Giọt nước mắt xen lẫn với nụ cười. Những cô bé thẹn thùng không dám khóc. Rồi tất cả vỡ oà trong phút chóc. Lời nguyện cầu thay lời tiễn anh đi. Vẫn biết... | 
            
          
            
              | sinh ra để được yêu Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Một ngày Chúa tạo nên con, hồn con khi đó vẫn còn tội nhân. Vì yêu con Chúa lâm trần, thân treo thập giá, muôn lần đớn đau. Yêu con, yêu mãi ngàn sau, tình cha cứu vớt buồn đau cõi trần. Người ban tươi mới màu... | 
            
          
            
              | hai mươi năm Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Hai mươi năm, cũng một mái trường. Vẫn màu ngói đỏ, vẫn yêu thương. Vẫn thu không nắng, xuân không gió. Vẫn bóng cây xanh, lá phủ tường. Vẫn chiều trong khói những mơ sương. Bóng ai như bóng một con đường. Con đường đi hết... | 
            
          
            
              | phiêu du Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Lồng lộng trời xanh, một chút xuân. Gió thu nhè nhẹ cướp hồn anh. Tình trong phiêu lãng, thân trong gió. Cưỡi cá bằng mây đến ngàn xuân. Phiêu du khắp chốn chỉ mình anh. Với thú và chim mây biến thành. Chẳng biết thế gian... | 
            
          
            
              | quê hương Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Quê hương, quê hương, quê hương ! Ta vẫn thường nghe những đêm trường, mà sao chiều nay ngồi ở đó, lòng ta khó tả hết yêu thương. Vẫn cảnh nắng đào, hương gió thoảng, vẫn luống rau xanh, giếng nước thường. Nắng rót... | 
            
          
            
              | một thoáng quê hương Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Quê hương ơi! Sao người đẹp thế?
Những màu xanh, lá biếc đam mê
Nắng hanh chiều, đôi dòng lưu bút
Gửi vào tim trong một thoáng quê. | 
            
          
            
              | giàn bầu Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Giàn bầu giàn bầu. Vươn cao hơn lầu. Giàn rộng tám mậu. Quả chấm màu nâu. Không sâu không bọ. Cây bầu không thọ. Chỉ sống một mùa. Người ta hay đùa. Ủa, sao ngắn thế. Đời bầu hai vế. Một quả, một cành. Mà lại sinh... | 
            
          
            
              | chống bệnh truyền nhiễm Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Loài vật không vú. Sinh sản rất nhanh. Gây nhiều bệnh tật. Nguy hiểm chết người. Diệt ngay ruồi muỗi. Dọn sạch hố phân. Khơi thông cống rãnh. Nước sạch trong lành. Nhà cửa gọn gàng. Ngủ phải buông màn. Ăn đậy lồng bàn. Vệ... | 
            
          
            
              | chờ Tác giả:  
            Triều Thiên
 
 Tháng 9 thu về, em biết không?
Mà sao vẫn lạnh, tựa mùa đông!
Em biết! Dù cho muôn thu nữa
Anh vẫn một người để chờ mong...
                           Đà Nẵng 5/9/2017 0h31 |