con đường thập giá
Con đường thập giá, con đường xanh
Cuộc đời không bận bởi công danh
Mà sao người nỡ treo tôi đó
Tuôn huyết vì ai, hỡi cố nhân !
Vì sao Chúa xuống trần gian !!
Vì sao Chúa gánh lầm than một mình.
Mặc cho nhân thế vô tình,
Nào ai có nhớ bóng hình Người không?
Ghết-sê-ma-nê tái tê cõi lòng,
Chiều buông, Chúa đứng giữa vòng đầy dao.
Nhìn lên lên tận trời cao,
Cha ơi chén đắng ra sao chẳng lìa.
Cớ vì đâu những người kia,
Bắt người gạn hỏi, nhưng kìa được chi.
Đánh Người rồi lại giải đi,
Bước chân Chúa nặng, bởi vì tội tôi.
Thập tự kia, Chúa vác rồi,
Nhục hình kia, Chúa chịu rồi hỡi ai.
Gô-gô-tha một ngày mai,
Còn đây dáng Chúa, duy Ngài con tin.
Vạn trái tim, một ân tình,
Tôn thờ cứu Chúa quên mình vì tôi.
Huyết Người tuôn đổ trên đồi,
Đớn đau Ngài nhận, khổ hình Ngài mang.
Ba ngày sau, Chúa vinh quang,
Phục sinh trở lại Thiên Đàng cùng Cha.
Con biết rằng Chúa không xa,
Người luôn dõi bước, như là ở bên.
Đà Nẵng, ngày 19 tháng 5 năm 2014