ảo ảnh Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Ngọt nhạt gì? Hai tiếng mến thương. Con dao cắm hững hờ. Thân táo đỏ. Người cô lữ. Chợt bừng như rao mõ. Biết đâu rằng. Đắng đót một tuồng ngơ. ***. Thà cứ trần truồng. Lồ lộ ánh tơ. Như nhền nhện. Cong mông đùa bọ...
|
bơ vơ Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Giọt trắng. Ướt tràn. Màn sương đỏ. Con gõ mõ. Nảy mình. Sẩy cành mây. Tan tác. Đàn hạc. Rụng rơi mơi. Hạt ngọc. Ôi bụi cát. Lang bạt. Dấu chân. Anh. Dẫm nát. Tiếng hát trinh. Vương sợi nắng. Chết lặng. Giấc mơ...
|
chén thu Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Hạt vàng lấp ló tàn khe lá
Lủng lẳng chiều mơ tím sợi đan
Phố thơm vắng bóng trầm ly cạn
Dấu nắng đường xưa lướt thướt tràn
Buông rơi một chén đời thi sĩ
Cũng chẳng tan tành với đa mang.
|
chỉ có anh Tác giả: Huyền Thanh Thanh
(Huyền Thanh Thanh dịch từ "tuyển tập thơ tình Tây Ban Nha"). Chỉ có anh người mang ánh sáng và tình yêu đến với trái tim em. Chỉ có anh người đàn ông nhìn em với sự trong trắng và tuyệt đẹp. Chỉ có anh người đàn ông làm...
|
cố thường Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Hanh hao ướt mượt sương vương vương
Nắng đổ vàng thu lồng lộng hương
Gió lay lức đảo đời vô hướng
Một mảnh chiều buông kiếp cố thường.
|
đêm ơi! có nghe không? Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Đêm ơi! Có nghe không? Lòng ta như nắng hạ. Mà buốt giá cơn dông. Có nghe không? Bão đông. Nhấn chìm ta. Cơn khát. Lòng ta lang bạt. Phiêu dạt. Trời nao. Anh ở nơi nào? Con sóng cồn cào. Chân trời góc bể. Để mình...
|
đêm thu Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Trôi đi miền miên ảo. Tối tăm của một mùa. Hư hao. Chiêm bao tàn lụi. Gót hồng thở hương. Những cơn mơ vỡ òa. Nước mắt. Đằm. Áo ngực. Thời gian! Tràn cỏ lau trắng bạc. Vô bờ đợi. Nấm mồ nghìn năm. Hỏi: đã tàn phai. Sao...
|
đợi Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Mong manh mỏng mảnh mong manh. Thiên thanh màu áo thiên thanh một chiều. Dáng em khuất bóng cô liêu. Rơi rơi lã tã tiêu điều chiều mưa. Ước chi quân tử trùng xưa. Đừng riêng lẻ bóng lưa thưa đi về. Ngõ...
|
đôi khi Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Đôi khi. Gió bay tỏa. Khỏa khuây sức nóng. Dù yếu ớt mong manh. Đôi khi. Nước long lanh. Gột sạch bụi trần. Dù thân đằm tăm tối. Đôi khi. Phút không lời. Rót hồn trơ chén nắng. Chạng vạng tiếng say. Đôi khi. Cả...
|
đông muộn Tác giả: Huyền Thanh Thanh
Đông ơi sao tới muộn. Ngỡ em xa lắm rồi. Chiều dẫn chiều lạc lối. Ta một mình đơn côi. Đông ơi sao tới muộn. Em chẳng về bên tôi. Để hồn hoa ngóng đợi. Rơi úa tàn trên môi. Đông ơi sao tới muộn. Em xa ngái chân...
|