sài gòn mất dấu
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Tôi vẫn luôn tìm một màu trời. Của ngày xưa cũ tuổi thơ ơi. Của hồn ngây dại luôn chới với. “Vật đổi sao dời” tim xẻ đôi. Ta vẫn nhủ lòng gắng sáng soi. Tin yêu hy vọng bớt đua đòi. Chữ tình chữ nghĩa tâm luôn dõi. Rũ sạch...
|
răng đều răng khểnh
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Có những chiếc răng khểnh. Chen chân nhìn rất sến. Mà nhiều nàng hớ hênh. Cứ cho là đào mệnh. Nhìn môi cười ớn hồn. Nhe răng cứ đòi hôn. Như cà rồng...muốn nôn. Sợ bị chôn thây quá. Thôi làm ơn đi má. Nhìn gương soi lại...
|
rừng cây
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Cây là nguồn sống của tin yêu. Đa dạng, muôn nơi, giúp ích nhiều. Cái bàn, cây thước, tàn cây liễu. Giàn hoa, ngọn cỏ cứ tiêu diêu. Rừng cây đa dạng cũng đa đoan. Chuyên chở bao dung đến ngút ngàn. Ngăn lũ, giữ rừng, ôm...
|
sài gòn đã mất
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Chào nhau ở cuối con đường. Sài Gòn với những phố phường đã xa. Bầu trời đã mất dáng hoa. Dưới chân quanh quẩn quỷ ma lộng hành. Dòng đời hờ hững lanh quanh. Dòng người lãnh đạm, cao xanh lắc đầu. Ý hay chẳng nghĩ được...
|
rãi ưu phiền
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Em ơi rãi hết ưu phiền. Ra sông, theo biển, ngã nghiêng giữa đời. Nhìn lên để thấy chơi vơi. Nhìn xuống để thấy bao đời lầm than. Nhìn ngang thanh thản nhẹ nhàng. Đếm cừu để đón bình an khẽ mời. Duyên chờ phước dấu ngàn...
|
rèn trí huệ
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Có trí tuệ mà không trí huệ. Lý thuyết xuông nghe mãi cũng huề. Thích leo mây, lạc lối đê mê. Làm, đừng nói, đi về sẽ tỏ. Giữa tốt xấu khó phân cho rõ. Một kiếp người bao chuyện âu lo. Lòng thế nhân vạn kiếp khó dò...
|
rơi giấc mơ xưa
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Mơ xưa rơi giữa dòng đời. Tỉnh thức chưa muộn, chơi vơi qua rồi. Mộng ơi, gởi chút xa xôi. Nhạt nhòa, phai dấu, bồi hồi thoáng nhanh. Quên rồi thuở tóc còn xanh. Đến thời điểm muối, an lành tự tâm. Nặng lòng chi chữ trăm...
|
sắc màu thời gian
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Thời gian không tự ngắn, dài. Thời gian chuyển biến: qua, mai, nay, giờ. Thời gian đẹp tựa vần thơ. Đôi khi kinh hãi vật vờ ngưng trôi. Thời gian tự nó thế thôi. Màu sắc, hương vị, vẽ bôi do người. Đâu tuổi thơ, cũng đẹp...
|
sài gòn lần cuối
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Sài Gòn hôm tôi đi. Nắng xanh, lòng đã đắng, trái đất xoay không nghỉ, chỉ riêng đời: băn khoăn... Sài Gòn ngày chiến thắng, kẻ mất mạng, nhà tan... Thống nhất, vẫn nhọc nhằn. Và muôn người ly tán... Ngày tôi đi di...
|
rao bán mùa thu
Tác giả:
Donna Mai Hồng Thu
Có ai mua mùa Thu. Để tôi đem rao bán. Có ai thích sương mù. Lạnh giăng dầy miên man. Có ai mua mùa Thu. Trên đỉnh đời gió hú. Cho lòng tôi tĩnh lặng. Nghe tình đời nhẹ ru. Kìa ngoài sân liễu rũ. Lá vàng, đỏ ngập...
|