sài gòn đã mất
Chào nhau ở cuối con đường
Sài Gòn với những phố phường đã xa
Bầu trời đã mất dáng hoa
Dưới chân quanh quẩn quỷ ma lộng hành
Dòng đời hờ hững lanh quanh
Dòng người lãnh đạm, cao xanh lắc đầu
Ý hay chẳng nghĩ được lâu
Lời hay ít thấy ở đầu môi nhau
Mỹ thuật lòe loẹt muôn màu
Y như hát bội, lao nhao chập chờn
“Gà què quanh quẩn” mớn trơn
Lỡ lời nhắc nhở? Giận hờn trào dâng
Thôi thì đành phải quay lưng
Bước đi nhè nhẹ rút chân bùn lầy
Lòng người cách biệt là đây
Gần nhau gang tấc, tim này dặm xa
Thôi thì thôi thế vậy là
Sài Gòn vĩnh biệt, như ta với người!
Jan 2018