nghe tiếng mẹ ru.
Tác giả:
Trần Thản
Đêm nghe tiếng vọng ầu ơ. Vẳng như tiếng mẹ tuổi thơ ru hời. À à hời à à ơi. Bé thì nhờ cậy mẹ cha. Lớn thời tự lập về già cậy con. Cha già ai dễ mà mua. Mẹ già đâu thể sớm trưa phụng thờ. Quê hương còn nặng lời...
|
nhắn bạn kim.
Tác giả:
Trần Thản
Vốn dĩ bắt chim phải có mồi.
Cớ sao đem Đó bạn mình ơi.
Nhắn bạn chim trời đà mỏi cánh.
Chả cần mồi lớn cũng xuống xơi.
|
ngôi sao ban chiều.
Tác giả:
Trần Thản
Ai hát bài ca ngôi sao ban chiều. Long lanh sắc nắng lắng tình mến yêu. Hoa sữa thôi rơi chiều buông vội vã. Em về lặng lẽ nỗi nhớ bỏ quên. ********. Nơi xa tiếng hát vang mãi trong ta. Không gian bao la vọng lời ân...
|
nhớ bc40 mn.
Tác giả:
Trần Thản
Sài gòn một tuần bao vấn vương.
Ngơ ngẩn vào ra biết nói gì đây.
Nhớ ai mà nắng vàng trước ngõ.
Thương ai mà sương khuya vội buông.
(TT)
|
nhớ mẹ.
Tác giả:
Trần Thản
Mẹ tôi tóc bạc lưng còng. Quanh năm vất vả nhọc lòng lo toan. Bòn từng bát gạo, củi khoai. Vá từng miếng áo rách vai, bục sườn. Bốn trai mẹ gánh bên đông. Bên đoài bốn gái mẹ không ngại ngần. Bát cơm mẹ bớt hai...
|
nhớ người dưng
Tác giả:
Trần Thản
Người dưng ai nhớ mà mong.
Ai sầu ai cảm để lòng tương tư.
Bâng khuâng hết đứng lại ngồi.
Để ai trong dạ bồi hồi nhớ thương.
(T T)
|
ngu ngơ...!
Tác giả:
Trần Thản
Ngu ngơ như thể trẻ thơ. Để gần em đấy vu vơ cười đùa. Ngu ngơ trước cửa đợi chờ. Đôi tay vung vẩy chạm hờ tay ai. Ngu ngơ dạo bước ban mai. Theo ai gót nhỏ một hai nhịp nhàng. Ngu ngơ ta bước ngu ngơ. Ngân nga câu...
|
nhớ nàng
Tác giả:
Trần Thản
Nhớ nàng. Tặng vợ TMN. (Vợ đi họp lớp về muộn). ***. Tôi muốn bán đi nỗi nhớ nàng. Để người về muộn bớt xốn xang. Người ơi xa vắng người có biết. Phố về đêm trắng, hạt sương sa. *. Ai mua tôi bán nỗi nhớ người. Cơ mà đắt...
|
nhớ sài gòn
Tác giả:
Trần Thản
Ước gì tôi được trở lại Sài gòn
Để mang cả mùa thu vàng hà nội
Và những cánh bằng lăng nở muộn
Tặng bạn tôi hương hoa sữa cuối mùa.
(TT)
|
nhọc nhằn bụi phấn
Tác giả:
Trần Thản
(Tặng Thầy Cô ngày 20.11). ***. Buổi học cuối cùng, giọng Thầy như thấp lại. Có một chút nghẹn ngào, như bụi phấn lao xao. Nhớ từ mai, sẽ không có thầy bên cạnh. Vất vả nhọc nhằn, con phải tự chăm lo. ...
|