đêm nghe vọng cổ buồn.
Tác giả:
Trần Thản
Đêm thu nghe vọng cổ buồn. Thương người thôn nữ ngồi buông tiếng đờn. Song lang ai oán tơ lòng. Chim Khuyên đón gió chín giòng phù sa. Hò ơ cống cống xàng xê. Mình em đứng đợi anh về bên sông. Anh giờ xa xứ bỏ...
|
em là ngôi sao trong anh.
Tác giả:
Trần Thản
Em là ngôi sao hôm. Tỏa sáng dụi dàng xa vời. Em là ngôi sao trong anh. Thắp sáng tim anh từ chân trời. Vì sao như nỗi nhớ trong ta. Cứ vậy xanh ngời giữa trời xa. Đêm đêm ôm lấy cùng thương nhớ. Lưu luyến trào dâng...
|
dư âm tháng mười
Tác giả:
Trần Thản
DƯ ÂM THÁNG MƯỜI. Gặp lại bạn xưa giữa nắng thu. Heo may nhè nhẹ lá vàng bay. Bạn cười chúm chím sau vòm lá. Mắt biếc môi hồng nắng thu phai. Gặp lại mùa thu trên tóc thầy. Bụi phấn như còn phảng phất bay. Dáng xưa...
|
đợi !
Tác giả:
Trần Thản
Đợi.
Đợi mãi mùa xuân, xuân chả tới
Đợi hoa xoan tím, cánh chả rơi
Đợi con đò nhỏ, đò sang bến
Đợi người dang dở cả vần thơ.
(TT)
|
em ghét anh
Tác giả:
Trần Thản
Ghét anh ghét cả mùa xuân. Ghét anh ghét cả nắng xuân nồng nàn. Ghét anh lòng cứ rộn ràng. Ghét anh ra đứng đầu làng ngóng trông. **. Nhác trông quay gót làm ngơ. Đong đưa bím tóc giả vờ thế thôi. Khẽ khàng nhặt...
|
ế chổng mông
Tác giả:
Trần Thản
Đáo qua chợ tết thấy cảm thông. Đây nàng hàng bưởi vẫn ngồi không. Đầu này chàng quất buồn heo hắt. Cuối chợ đỗ quyên đứng ngóng trông. *. Về tới chợ mình cũng chả đông. Kia bà giò chả vẫn ngồi không. Cô...
|
đừng trách phượng hồng.
Tác giả:
Trần Thản
Cánh phượng vô tình vương nhòa nét chữ. Nên trọn đời chẳng ghép được tên nhau. Nếu hai đứa mình không thể thành đôi. Câu thơ ấy mãi vẫn là dang dở. Em khẽ nói cũng là duyên chưa đủ. Đừng trách phượng hồng, tội lắm anh...
|
đôi bờ sông quê
Tác giả:
Trần Thản
Đôi bờ sông quê, bên bồi bên lở. Em đợi hoài, sao chẳng thấy anh sang. Rồi một đêm trăng, con nước mơ màng. Sóng nhè nhẹ, ru em về với biển. ******. Tạm biệt nhé, anh yêu! tạm biệt nhé. Biển mặn mòi, ấp ủ...
|
đối tri âm
Tác giả:
Trần Thản
Chén ngọc mời tri âm ngàn dặm
Loan phượng hòa cùng khúc ca vang
Lung linh giọt nắng soi bến nước
Càn khôn bỗng chốc hóa châu sa.
(Trần Thản)
|
đôi bàn tay mẹ.
Tác giả:
Trần Thản
Bàn tay mẹ gói yêu thương
Bàn tay mẹ gói vô thường xót xa
Bao hạnh phúc, bấy đắng cay
Nhân sinh một kiếp trả vay cuộc đời
***
Cái cò lặn lội bờ sông
Mẹ tôi lặn lội một đời chồng con.
(TT)
|