người dựng xây.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người dựng xây. Không nói ai biết là ngu?.. Thốt lời khờ khạo để thù oán nhau... Làm người phải biết trước sau. Biết đâu trên dưới, biết màu thủy chung! Biết ai là người đi cùng! Biết...
|
người am tường!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người am tường! Đừng theo gia trưởng cổ xưa. Cao quyền chuyên chế ai ưa bao giờ? Tưởng mình trọng vọng... Đừng mơ! Có chăng... Họ lịch, ta ngơ... Thôi mà! Theo thói cổ điển từ xa. Bây giờ...
|
người dọn đường.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người dọn đường. NÀY đây là Đấng Thiên sai! TA đổ ơn xuống cho ai mong chờ. SAI tới trong từng giấc mơ. SỨ vụ giải tỏa bơ vơ lưu đày... GIẢ nhân vẫn thấy đó đây. CUẢ trần gian...
|
ngon từ tim.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ngon từ Tim. Trong đời có nhiều thứ ngon. Đâu chỉ ăn uống da non mỡ màng. Ra vào hàng quán tưởng sang. Dùi mông bắt mắt... Đó hàng xoàng thôi. Chưng trên chợ búa là mồi. Non xanh nước biếc núi...
|
ngược đời.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ngược đời. Cuộc đời lắm cái ngược ngôi. Giàu sang nghèo khó đang trôi cùng dòng. Kẻ giàu lại cứ long đong. Kia nghèo thực tế, làm xong ngủ liền. Cuộc đời quanh cái túi tiền. Không tiền không...
|
người đức độ...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người Đức Độ... Nhân cách ở trong mỗi người. Thể hiện ra miệng ngọn nhời khác nhau. Có lời ngọt, có lời đau. Có lời dính kết, nhớ lâu mãi hoài. Nhân cách mất, giống củ khoai. Bị con hà...
|
người đạo đức.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người Đạo đức. Đạo đức không chỉ lời cầu. Không là văn viết, vẽ mầu trái tim. Đôi khi làm việc lặng im, giúp ai khốn đốn biết tìm hướng ra. Đôi khi bớt tiếng kêu ca. Khoẻ vui hạnh phúc, sinh...
|
người đàn ông nhỏ.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người đàn ông nhỏ. Kể ra làm gì hở anh. Nghe rồi có chữa,có lành laị không? Nói chi cái chuyện ba đồng. Thấy sao nhỏ nhặt thành chồng nhỏ nhen... Tranh hay với vợ có hèn? Giãi bày phải...
|
người chơi "đểu" đời.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Người Chơi "Đểu" Đời. Nó thắng hay thua chuyện vua người. Còn tôi chẳng màng đến cuộc chơi. Hai phía đều không thoát chữ "Đểu". Chỉ xem chân mình đứng giữa đời... Xưa kia còn bé tôi tin...
|
ngu ngơ vịt gàn...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ngu ngơ Vịt gàn... Người gian. Vẫn có trên trần. Vẫn luôn tồn tại. Mọi phần nhân gian. Gian tà. Chui rúc dưới sàn. Trên bàn hể hả. Muôn vàn tiếng vui. Tri giao tui. Mỗi ngày thêm xa...
|