ru ca
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ru ca. Thương em hát khúc tình ca. Bên hàng liễu rũ bóng tà tà dương. Chúng ta viễn xứ dặm trường. Quê mình xa tít cuối đường chân mây. Lòng em thương nhớ vơi đầy. Từ lâu giấu kín, nhưng đây biết mình. Tình quê thắm mượt...
|
rớt chữ.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rớt chữ. Vừa xa quê hương. Đã vội quên tiếng. Li la li liếng. Tiếng người văn minh. Quê hương tiếng mình. Ta vô tình bỏ. Tiền đồ bỏ ngỏ. Ai giữ được đâu? Mọt bọ loài sâu. Đang đục ruỗng hết. Quê...
|
rớt trôi gia đình.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rớt trôi Gia đình. Thế thái nhân tình luôn đổi thay. Xưa nhà cao trọng giờ thấp vầy. Gia giáo thuần phong nay lộn khác. Con cái vợ chồng một lũ ngây. Bố mẹ xui con bỏ vợ thấp. Lấy lại đứa...
|
rớt món qùa.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rớt món qùa. Từ độ ấy cháu bác dần xa lạ. Bác thôi cười, còn cháu ngoảnh từ xa. Chẳng từ đâu sao thấy bớt hiền hòa. Không thăm bà, chỉ để ý tiếng la. Từ độ ấy cháu tưởng rằng đã...
|
rồi sẽ qua thế trần.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rồi sẽ qua thế trần. Đến một lúc đôi chân run mệt mỏi. Hai mắt mờ chẳng còn thiết bước đi. Lòng buông hết chẳng còn mong ước gì. Nhưng vẫn cố, dẫu đi chân rệu rã. Đến một lúc nhẹ bay như...
|
rồi sẽ nhìn rõ.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rồi sẽ nhìn rõ. Từ dạo ấy viết đôi vần giải khuây. Nguồn cơn từ đó chữ vương đầy. Đôi bạn gặp nhau trao khích lệ. Khơi hồn tỉnh dậy hòa cùng mây. Từ dạo ấy người bảo tớ dậy đời. Tớ...
|
rớt nhân cách.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rớt nhân cách. Đừng nghĩ việc ta làm không ai biết. Nhưng ngược lại vì đã có liên quan. Lý giải kia dẫu hợp lý liên hoàn. Cũng không che hết việc toan đánh lừa. Chỉ vì chẳng muốn đổ mưa. Thêm...
|
rơm gàn thích oai...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rơm gàn thích oai... Hùng rơm thích nổi bồng bềnh. Nhưng thực trong lõi nhẹ tênh lều bều. Thùng rỗng ắt gõ vang kêu. Thực nặng thì lặn ai khều được đâu! Ngoài thì sơn quét lớp màu. Nghênh...
|
rồi sẽ qua...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rồi sẽ qua... Tuy mình chẳng đẹp như người ta. Nhưng đầy những nét dòng họ nhà. Thân hình tóc tai không óng mượt. Đó là gen truyền từ Mẹ Cha... Dẫu người đang khinh thường tôi. Còn tôi thanh...
|
rồi qua thời...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Rồi qua thời... Nghĩ lại ngày tháng nghỉ chơi. Trong thời gian ấy đầy vơi nỗi buồn. Tình bạn thì vẫn còn luôn. Mà trong nhân thế ngàn muôn loại màu. Qua thời bực bõ đục ngàu. Nay xuân sắp...
|