bài không tên số 2
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Bến sông Hương thuyền ai lờ trên sóng, như cô nàng trang điểm áo dài mây. Cho hồn người viễn khách thoáng buồn ngây. Cho em quên tháng năm dài xa xứ. Chiều nhạt tím ánh mi nàng cũng nhạt, vương nền trời hiu hắt tận hoàng...
|
bài không tên số 3
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Nếu em hỏi anh làm gì? Anh xin làm thi sĩ. Viết ý tuyệt cho đời. Tô điểm cho màu trời. Đan mây thành gấm vóc. Anh làm thi sĩ nhưng không màng độc giả, vì hồn anh đã hòa nhịp lá hoa. Hoặc là nhập vào chú chim sơn...
|
bài không tên số 4
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Chú chim non lao mình vào cuộc đời khắc nghiệt, bằng đôi cánh mong manh chưa mọc đủ lông tơ. Dù hiểm nguy nhưng vẫn không màng phía trước, bởi lẽ trời ai cũng có số phận riêng mình. Dòng nước mát là món quà vô giá, mà...
|
bài không tên số 5
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Cơn mưa chiều làm ta nhớ lại những tháng ngày xưa cũ... Từng giọt miên man trong sâu thẳm tâm hồn. Em đến bên ta như một giấc mộng êm đềm, cùng ta lớn lên với tuổi thơ khắc khoải. Mưa ngày trước – mưa bây giờ vẫn...
|
bài không tên số 6
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Cuộc sống này vốn năm phần nghiệt ngã, năm phần lại dành cho chỗ thương đau. Em biết chăng?... Đời đâu như cổ tích. Nên đôi khi, người lúc thích lúc không…. Tay mơ màng luồn qua làn kẽ tóc. Mắt suy tư bẽn lẽn cũng ngây...
|
bài không tên số 7
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Hỡi người con gái thích mưa bay. Bên khung cửa sổ…. Anh chưa biết nhà em để đôi lúc lén nhìn. Mưa cho em phút giây thơ mộng, mưa cho đời chậm lại để hoài mong. Mưa là nguồn sống cho đời người bay bổng, là giọt thăng trầm...
|
bài không tên số 8
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Thời gian sẽ đưa chúng ta về nơi đất mẹ.
Hãy dịu dàng mà đón lấy thê lương.
|
bài không tên số 9
Tác giả:
Phạm Nguyễn Như Anh
Chiều buông nhạt nắng bên thềm. Người qua sân vắng êm đềm hơn nhung. Phượng còn một chút bao dung. Buồn chung ánh đỏ hoàng hôn sắp tàn. Kiếp ve sầu khóc bi than. Hè chưa vẫy gọi sao tan tiếng lòng. Cho chàng đêm xuống nhớ...
|