từ trong tháp ngà
Mỗi đời người, mỗi số kiếp, mỗi định mệnh...
Mỗi cuộc tình, mỗi nợ duyên, mỗi luân hồi...
Đời người thì quá ngắn để người đi tìm người,
Cuộc tình thì quá buồn để hồn đi tìm nhau.
"Số kiếp hay sao, nên đã không cho bắt cầu?"...
Định mệnh của Trời, hay định mệnh của Đời mau?
Có duyên không nợ, tình vẫn sẽ mãi là tình sầu,
Có nợ không duyên, muôn đời muôn kiếp vẫn chẳng được gặp nhau...
Luân hồi nếu có, kiếp này phải đền bù lại cho bao kiếp trước,
Luân hồi nếu không, mình chỉ có vỏn vẹn một kiếp để yêu nhau...
Yêu nhau bền,
Yêu nhau lâu,
Yêu nhau ân cần,
Yêu nhau thâm sâu...
Đời thì quá ngắn,
Xin đừng hẹn lại kiếp sau...
Hồn đau, tim đau,
Tìm nhau, yêu nhau, quên nhau...
Dù thả thân trôi vạn kiếp,
Kiếp này cũng đã lạc mất nhau rồi...