từ trong sâu thẳm
TỪ TRONG SÂU THẲM
Mộng đã phai nhòa buổi gió thu
Làn sương trải đặc khắp nơi mù
Căn phòng lạnh lẽo tim nào ngủ
Tiếng mõ êm đềm nhạc chẳng ru
Hãy ném tình xưa đừng để hận
Và quên nghĩa nhạt chớ ôm thù
Cho lòng gột rửa bao ngày tối
Tủi xót không còn lặng lẽ đu.
Lê Ngọc Dũng