rừng thu thay lá
Mùa thu ngang qua trời viễn xứ
Buồn như đôi mắt người năm xưa
Từ độ rừng thu thay sắc lá
Bao mùa thu qua chở hẹn hò
Này em hỡi thu về ngang đó
Còn trong ta bao nỗi niềm riêng
Thu vàng võ ân tình chối bỏ
Ta chôn vùi một mảnh tình quên
Thu băng ngang giữa trời thương nhớ
Ngồi nghe em kể chuyện giao mùa
Mà đau xót trên từng phiến lá
Chờ nhau về đốt lửa rừng xưa
Em đừng gọi mùa thu trở lại
Còn không em hay đã hoang tàn
Ta vẫn đi thu này xa vắng
Biết em còn đợi giữa thềm hoang
Miên Thụy