muộn màng
Kỷ niệm về dâng tràn nỗi nhớ
Nghe con tim thổn thức nghẹn ngào
Yêu nhau chi để chuốc sầu đau
Bao nỗi buồn len vào nỗi nhớ
Mùa Thu về nghe lá vàng rơi
Mà lòng nghe cay đắng xót xa
Anh vẫn nghĩ em quanh đâu đó
Hát anh nghe lời hát thiết tha
Ngòai kia trời nghiêng sầu mưa đổ
Từng giọt buồn nhức nhối con tim
Và đâu đây như lời em bầy tỏ
Quanh bên anh bóng tối im lìm
Anh muốn khóc mà không khóc được
Để trong anh nỗi nghẹn trào dâng
Nghe nhạc buồn càng thêm thấm thía
Anh đau khổ tình đã muộn màng
Phạm Sĩ Trung