xin chỉ là giấc mộng
Tác giả:
Tường Minh
Nếu có thể xin chỉ là giấc mộng. Đừng tàn phai như lá cỏ đầu đông. Người có nghe không tiếng nấc nghẹn lòng. Chưa quên lãng chưa bao giờ trống rỗng. Dẫu xa xăm khung trời kia có rộng. Vẫn hẹp lòng nên lẳng lặng thinh...
|
trời thương
Tác giả:
Tường Minh
Ta đã bỏ cả một trời thương nhớ. Lại đa mang một mối nợ thời gian. Khi lẩn thẩn bước qua đời một chặng. Nghoảnh nhìn mình ôi bóng đổ chiều hoang. Sương sớm chưa tan sao nắng vội tàn. Để khắc khoải ta ngục tù khờ dại. Nhắm...
|
nếu không là mơ
Tác giả:
Tường Minh
Ngày nào đó nếu không phải là mơ. Ta tao ngộ giữa tiếng cười vui vẻ. Sống lại phút giây thời ta còn trẻ. Thửa trăng tròn đời vẫn đẹp nên thơ. Ngày nào đó nếu không phải là mơ. Ta lại được sống những ngày đáng sống. Không ưu...
|
nhớ quên...!
Tác giả:
Tường Minh
Chợt quên chợt nhớ chợt lạnh lòng. Chợt buồn chợt tủi chợt thinh không. Nắng sớm mưa chiều lang thang tối. Lững thững lờ thờ kiếp lông bông. Khi quên quên cả toàn thiên hạ. Khi nhớ nhớ từng vụn vặt ha. Nhớ quên quên nhớ...
|
ẩn hạ
Tác giả:
Tường Minh
Sài Gòn đổi nắng thành mưa. Riêng ta đổi cả sớm trưa tối chiều. Quanh năm quen sống cô liêu. Thêm mùa mưa nữa có nhiều không ta? Người đi dạo khắp ta bà. Riêng ta ở lại ngắm ta tự tình. Mặc trăng gió vẫn làm thinh. Mặc mưa...
|
có nhớ một thời
Tác giả:
Tường Minh
Ngày quên nắng đêm quên về lặng lẽ. Suốt một đời lẩn thẩn hóa rong rêu. Sau nụ cười vẫn chất chứa bao điều. Bờ mi mắt cũng hòa chung nhịp điệu. Kể từ đó đôi lần ta bỏ ngõ. Nắng bên đồi nhưng mưa phủ vườn hoang. Lặng nhìn...
|
tôi vẫn là tôi.
Tác giả:
Tường Minh
Tôi vẫn là tôi của ngày nào. Vẫn "nghèo" vẫn gầy ốm xanh xao. Vẫn buồn thế sự trong lòng mắt. Vẫn cứ phiền lo cứ lao đao. Biết đến khi nào? tôi hỏi tôi, hoa xuân tươi thắm đẹp tinh khôi. Tôi về ngồi kết hồn tôi lại. Để...
|