có nhớ một thời
Ngày quên nắng đêm quên về lặng lẽ
Suốt một đời lẩn thẩn hóa rong rêu
Sau nụ cười vẫn chất chứa bao điều
Bờ mi mắt cũng hòa chung nhịp điệu.
Kể từ đó đôi lần ta bỏ ngõ
Nắng bên đồi nhưng mưa phủ vườn hoang
Lặng nhìn hoa hoa rủ cánh vội tàn
Bờ cỏ úa sông sóng trào vội vã...
Người quay lưng như chưa từng tồn tại
Ngoảnh mặt đi đã nhìn lại bao giờ
Lỡ một mai ta tao ngộ bất ngờ
Có còn nhớ một thời ta khờ dai...???
Bài này đã được xem 1539 lần
|
Người đăng:
|
Tường Minh
|
|
|