em gửi cho ta mùa đông
Em gửi cho ta một mùa Đông
Gói màu xám ngắt cả trời không
Cơn gió tháng mười về lạnh buốt
Se thắt nỗi niềm thương mênh mông
Mấy dạo xa rồi, quên hay nhớ ?
Mà lòng trải mỏng một lớp băng
Nhìn nắng cuối Thu nằm run rẩy
Chợt xót duyên ta quá nhọc nhằn
Xoa tay ấm lại men say cũ
Hoà trong huyết hoản thuở mặn nồng
Nghe con tim thốt lời thủ thỉ
Nghìn trùng nhớ mãi chỉ hoài công !
Tình vẫn trôi trên giòng tuyệt lộ
Ta làm người lạ đứng bàng quang
Tìm đâu thấy lại niềm rung cảm
Của chiếc lá thu rơi nhẹ nhàng
Lã Thế Phong
Oct. 14/05