lục thức thiền tục
Con mắt tôi nhắm lại
Vẫn còn thấy cành mai
Hoa vàng sân trước nở
Đêm qua xuân tới nhà
Lỗ tai tôi bịt chặt
Vẫn vọng nghe âm xa
Tiếng chuông chùa êm ả
Buổi chiều thu la đà
Lỗ mũi tôi tắc nghẹn
Mà thoang thoảng đâu đây
Hương sen nồng tháng hạ
Trong gío sớm nhẹ bay
Lưỡi môi tôi tê dại
Sao vẫn giữ nồng say
Nụ hôn em đông gía
Trưa chảy mềm ngất ngây
Bàn tay tôi sạm chai
Thịt da em êm ái
Cảm xúc giác nổi gai
Quằn quại suốt đêm dài
Tri thức tôi đặc lại
Qúa khứ đến vị lai
Tình yêu em miệt mài
Đầy ắp tâm ngây dại
Hồn tôi đã mệt nhoài
Bốn mùa chẳng nguôi ngoai
Sáng, trưa, chiều rồi tối
Thiền, tục lẫn lộn hoài
VươngTrần