hoài thu
Cả thời thơ ấu xa rồi
Thu mang kỷ niệm cuốn trôi theo giòng
Nỗi buồn trải xuống ven sông
Đem theo cả những mặn nồng bờ môi
Ngày nào bẽn lẽn ngỏ lời
Men tình đắm đuối ngàn lời ước mong
Chiều thu năm ấy nắng hồng
Gió vờn tóc rối để lòng ai say
Còn đâu lúc gió heo may
Còn đâu sương trắng đọng vai em hờn
Xa rồi nắng dấu nụ hôn
Xa rồi chan chứa ngập hồn yêu đương
Mây ngàn lơ lửng muôn phương
Sáo diều réo rắt cho vương chiều về
Để giờ nỗi nhớ đê mê
Ai nghe thu réo ê chề cho tan
Cõi lòng cay đắng rụi tàn
Ngoài trời thu cũng ngập tràn sương giăng !
Bác Từ