mùa thu
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Tôi tự hỏi mùa thu. Lá vàng rơi trong gió. Tiếng chim nào vang vọng. Từ nơi đồng ruộng kia. Tôi tự hỏi mùa thu. Thời gian nào chững lại. Cái nắng hanh vàng kia. Sao mà đi bất đợi. Mùa thu, mùa của gió. Của nắng và của...
|
tâm sự cùng mẹ
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Mẹ ơi! Con thật sự cảm thấy mỏi mệt. Khi phải thức dậy từ sáng tinh mơ. Không được về nhà khi ban trưa vừa điểm giấc. Tưởng đến giấc ngủ say nồng làm con thổn thức. Mẹ ơi! Dẫu biết dòng đời đầy đắng cay. Khi ai cũng tự cho...
|
qua bao mùa yêu
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Ta yêu nhau đã bao mùa lá đổ. Xuân hạ thu đông cửa đường rộng mở. Bảy năm thanh xuân đã bao lần anh trăn trở. Bàn chân muốn bước…một chiều mưa. Đã bao lần ta muốn bỏ lại phía sau. Mệt mỏi giận hờn cùng niềm đau nung...
|
hôm nay, em mệt
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Hôm nay em mệt lắm. Yếu đuối chút được không? Dẫu bên ngoài tươi tắn. Bão giông giấu trong lòng. Hôm nay em mệt nhoài. Muốn một lần rơi lệ. Mang mặc nạ bên ngoài. Ôi lớp vỏ mỏng manh. Hôm nay trời gió mạnh. Có lạnh bằng...
|
nỗi buồn thênh thang
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Tặng em trai Thái Tâm. Một ngày mới bắt đầu. Dù lòng buồn rười rượi. Bắt tay chào mọi người. Trên môi luôn tươi cười. Em sống có quá sai. Vui thì chia sẻ nhiều. Nhưng nỗi buồn cất lại. Mặc lòng buồn tê tái. Em cất nỗi...
|
mảnh ghép hồi ức
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Hôm nay thành phố se lạnh đúng không anh? Không khí này khiến em nghĩ về những điều xưa cũ. Ở nơi đó có bóng dáng anh hằng ấp ủ. Mặc kệ tương lai mình chỉ nghĩ cho hôm nay. Thời gian không đủ dài để mình hoài lãng...
|
khúc giao mùa
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Thu qua nhường chỗ cho đông. Có phải cái lạnh làm cho mong manh. Mọi thứ xung quanh đều sắc lạnh. Đông đến làm chi cho lạnh lùng. Có phải giao mùa làm giá lạnh trái tim. Có phải lỗi ở tại thời gian không ngừng giao...
|
ngỡ quên
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Rất lâu rồi nên em ngỡ mình đã quên. Hình bóng ấy từng in sâu trong tâm trí. Tự dặn lòng mai này sống cho thật lý trí. Vậy mà giờ nỗi nhớ lại trực - trào dâng. Đã lâu rồi nên em ngỡ mình quên. Kỷ niệm một thời bên trang...
|
sợ (một mình)
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Một mình bừng tỉnh sau cơn mộng mị lúc giữa đêm. Tưởng rằng đáng sợ hóa ra lại không đến mức như thế. Đáng sợ hơn cả những mong muốn có ai kề bên vỗ về. Em thinh lặng nhận ra mình đã quen dần với điều đó. Có những hôm...
|
mình cùng về quê nha anh
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Hay là mình cùng về quê đi anh. Bữa cơm đó thơm mùi rau dại. Mỗi buổi chiều anh ra bờ ao thả cá. Em nhóm lửa châm nồi nước, nồi cơm. Mỗi cuối tuần anh xới đất trồng rau. Em đứng một bên nhìn anh nhễ nhại. Giọt mồ hôi...
|