lệ trời mắt xưa
Đông phong giá lạnh chiều tàn
Tuyết buồn giăng sợi lưới đan cảnh trời
Người se sắt , tấc lòng khơi
Đoái , trông , nom, dõi khôn vơi nỗi niềm.
Tuyết buông se thắt mặt thềm
Gói hồn cô lữ trói niềm đớn đau
Chiều nay cảnh vật xanh xao
Tuyết sương ai đẩy chen vào mắt xưa.
Lệ trời theo bóng chiều đưa
Trút che dấu vết , chân vừa bước qua.
VN