phố phường thời @
Tác giả:
PHẠM KHANG
Ta xẩm ngọng. Giữa ồn ào phố xá. Ngu ngơ. Dọc ngang. Những ngôi nhà chọc trời. Chói mắt. Trước những biển quảng cáo. Gặp ma trận những hình thù ma mị. Những mời chào nhân bản vô tính. Một chút đùi. Một chút mông. Nụ cười lả...
|
phượng hồng của em...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Phượng hồng mơn man tình trẻ em đem theo trên mọi ngã đường...Sắc nắng hôn lên má em tươi non những xôn xao của dậy thì khát vọng...và đời là cánh buồm dong mênh mang sóng vỗ những chân trời ước mơ... Rồi phượng lại đỏ...
|
ôi hồn em…hồn áo…!
Tác giả:
PHẠM KHANG
Em thân yêu! Đã có bao lời dịu dàng như niềm hoan ca sung sướng đến mê lòng vang lên từ dáng điệu bất diệt và lộng lẫy của chiếc áo dài dân tộc…Từ thôn quê đến nơi đô hội, từ sân trường đến đình làng, nhà hát…ở đâu cũng...
|
sao không là em…?
Tác giả:
PHẠM KHANG
Sao không là em cho nỗi buồn của anh thêm đẹp. Sao không là em cho câu thơ có mùi con gái. Sao không là em cho giấc ngủ của anh đơm đầy ngực nõn. Sao không là em cho anh thêm quyết liệt tháng ngày. Và anh có thể chết trên...
|
ơn mãi tình em…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Không chạy trốn được tình em mượt lá. Anh gửi buồn vui em giữ nhé em yêu. Đời thật đẹp hoa thơm và dáng ngọc. Đường anh đi rộng mở những chân trời. Ôi tha thiết lời em còn vang mãi. Nơi lòng anh vướng bận những niềm...
|
tháng 5 mãi nhớ
Tác giả:
PHẠM KHANG
theo người
ta cuốn theo chiều gió
bên em
bên bạn
mãi say lòng
tình ta thơm lên hồn hoa phượng
ve kêu
mùa
náo nức em xinh...!
|
ôi em thương…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Em lặng lẽ dạo chơi nơi một trời bão tố. Anh giật mình ôi em thật phiêu lưu. Sao thế em đừng yêu anh quá thế. Khổ một đời em có chịu được không. Anh lang thang rượt đuổi cơn mê. Trang sách và những dòng thơ nông nổi. Em...
|
nói với tình còn thức
Tác giả:
PHẠM KHANG
Muôn nẻo lòng ta mưa với gió. Lao xao con sóng vỗ bên ghềnh. Em đem lả lướt mơ màng đến. Gọi cửa hồn ta úa nát nhàu…. Ừ nhỉ nước non hờn phận gái. Ta theo lối nhỏ nhạt sương mờ. Em thả long lanh con mắt...
|
tháng ba mùa hoa gạo
Tác giả:
PHẠM KHANG
Hoa gạo đã bừng lên đỏ chói…mái đình rêu phong trong lòng bao người đàn bà xưa cũ…Ngày xưa mẹ yêu cha qua sắc đỏ hoa này…Sấm đã dậy vang trời…cá theo dòng mà ngất ngây phồn thực…nòng nọc đòng đong cân cấn chờ gió nồm lên dứt...
|
phạm khang
Tác giả:
PHẠM KHANG
Sương đã xuống. Mùa thu về êm ả. Lá vàng bay tơi tả rụng bên thềm. Em xa quá. Thế là đành lỡ hẹn. Anh thấy mình có lỗi với mùa thu... Anh xa em. Mùa thu dài dằng dặc. Trời cứ trong trăng cứ sáng suông hoài. Bên ghế...
|