nàng đem lòng yêu...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Nàng đem lòng yêu một người xa lạ. Những đêm không có người nàng bấm đốt ngón tay. Ừ mới đó đã bao mùa hoa. Đã bao mùa lúa. Bao mùa bão giông gió giật nước nghiêng trời. Nàng nhẩm thuộc những dòng lưu bút. Nghe mênh mang...
|
nàng đem tình ta đi về đâu…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Nàng đem những mùa của ta đi về đâu. Những mùa ta cười cùng hoa thắm. Như lòng nàng bình yên. Như lòng nàng yêu ta tình ngây thơ dạt dào ước vọng. Ngay cả những ngày ta không nàng. Ngay cả khi buồn đau khuất lấp. Những đêm...
|
mục nam quan
Tác giả:
PHẠM KHANG
Cửa ngõ của hai nước. Núi sông như tranh vẽ. Đẹp thắm tươi. Bao ngàn năm như thế. Chúng sinh hướng Phật. Niệm nam mô mà rửa tội lòng. Dâu bể trùng trùng. Oán giận những vương triều bạo ngược. Bông hoa và lưỡi kiếm. Súng...
|
nàng có phải là hồn ta gió gọi những chân trời…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Ngày nàng xinh. Ta mơ gặp được cơn giông của nàng. Nàng là phút hào hoa của đời ta lên mặt. Nàng yêu chiều. Nàng không ghét bỏ. Bảo ta hãy ngồi yên cho nàng đùa giỡn. Ta như con rối dễ thương và nhút nhát. Nàng hôn lên tóc...
|
một thời trai...của anh
Tác giả:
PHẠM KHANG
Đi dọc thời trai. Anh đã gặp bao lần thảng thốt. Những lối nhạc êm đềm quán vắng. Những tơ non cỏ dại dậy thì. Những quý phái lẳng lơ và kiêu bạc. Một thời trai của anh. Không quên... Anh đã biết ơn lòng hoa. Những...
|
một giấc mơ lạ trong đêm mùa xuân
Tác giả:
PHẠM KHANG
Hoa hồng đen. Ai đưa hương lên ngàn mây xanh. Liêu trai. Màu hoang. Như lòng ai chưa lần yêu. Thoáng thấy hồn cười thơm lên môi. Và gió lướt qua mơn man yêu kiều. Không lẽ là nàng nô miền mộng ảo... Hoa hồng đen. Ai...
|
nghị luận thời ta sống
Tác giả:
PHẠM KHANG
Những ham hố tầm thường. Ta đánh mất chính mình ngay trên khuôn mặt. Nơi nụ cười phải dành cho điều thân thiện. Nơi ánh mắt nói lên lòng chân thật. Nơi ta phải là ta. Trước bao dung của người đời. Không mặc cả. Tình...
|
mùa gái đẹp…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Có gam màu nào mà long lanh chớp mắt. Bão giông hay trời sập chẳng là gì. Và có thể anh tan thành mây khói. Hóa dại khờ. Hóa thắt lưng xanh. Ôm óng ả mùa em gái đẹp…. Anh rồi cũng chết. Nhưng là chết trong lòng em thơm...
|
một tạo ảnh ban mai…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Anh đem tình gửi vào men đắng
Em ở đâu rồi em ở đâu
Hoa đẹp cho cafe lên sóng
Em có cười ở nơi cuối trời không…
|
một giấc mơ lạ về hoa hồng...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Hoa hồng đen. Ai đưa hương lên ngàn mây xanh. Liêu trai. Màu hoang. Như lòng ai chưa lần yêu... Thoáng thấy hồn cười thơm lên môi. Và gió lướt qua mơn man yêu kiều. Không lẽ là nàng. Nô miền mộng ảo... Hoa hồng đen. Ai...
|