thơ bật khóc vì em…
Tác giả:
PHẠM KHANG
THƠ BẬT KHÓC VÌ EM…. Anh với tình anh đùa với chữ. Múa vui buồn theo vết thời gian. Chân chạm đất hát nghêu ngao ngày mới. May còn em không chối bỏ phụ lòng…. Đời vẫn thế nhạt cay như rượu mặn. Uống no say anh phẫn chí...
|
tìm em…
Tác giả:
PHẠM KHANG
MÀU TÍM BẰNG LĂNG ƠI
CÓ PHẢI MÀU ÁO EM TA ĐÓ
NGHE TA HỎI
SAO CỨ VÔ TÌNH VẬY
HOA ÂM THẦM RƠI XUỐNG CHÂN TA …!
|
thơ trích trong hồn lục bát …
Tác giả:
PHẠM KHANG
Nhong nhong đầu mắt người dưng
Ta gom ta nhặt những bưng cùng miền
Rượu thơ nhạt lạnh ưu phiền
Tình thơ ta nợ đổ buồn sang em…
|
thuật số luận pitago trong cuộc đời của bạn
Tác giả:
PHẠM KHANG
(Cho em thân yêu và các bạn của tôi…PK). Thuật số luận là một phương pháp cổ xưa chuyên nghiên cứu về các con số, nhằm tìm hiểu cá tính và động cơ của mỗi người trong cuộc đời. Thực ra, đó là một...
|
tình gọi sông hồ...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Người có theo mây mà về với lòng ta một ngày sương nhạt mờ. Tiếng nước mạn thuyền vỗ những nhịp đời chảy mãi. Hồn ta là ngàn xanh dạt dào mơn man tình cỏ êm đềm. Người có về không. Ta mang nỗi nhớ đi biền biệt khúc sông bờ...
|
theo em… mà hát… mà say …
Tác giả:
PHẠM KHANG
Trong tâm hồn anh. Em là đám mây ngũ sắc. Đưa anh đi lang thang. Về những mê ly cuồng điên không định trước. Em vẽ lên mắt anh. Những đêm trăng mờ. Những ngày nắng chói. Những đêm mất ngủ. Tiếng ve râm ran mùa hạ. Nơi bắt...
|
thơ cuối mùa đông
Tác giả:
PHẠM KHANG
Mùa đông hỡi mắt em trong sáng quá. Heo may buồn nhung nhớ những ngày xa. Con đường cũ tình xưa hút bóng. Vai xinh xinh hờn giận tháng ngày. Mùa đông hỡi yêu kiều và vương miện. Nuôi trắng trong em về với miệt vườn...
|
tình cầm tay…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Anh lắm lúc thấy mình như trẻ dại
Em cầm tay chỉ lối yêu thương
Thì anh ngốc hãy chiều anh em nhé
Bởi em là hưng phấn của nguồn mơ…
|
tình gọi sông hồ ...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Người có theo mây mà về với lòng ta một ngày sương nhạt mờ. Tiếng nước mạn thuyền vỗ những nhịp đời chảy mãi. Hồn ta là ngàn xanh dạt dào mơn man tình cỏ êm đềm. Người có về không. Ta mang nỗi nhớ đi biền biệt khúc sông bờ...
|
thơ phạm khang
Tác giả:
PHẠM KHANG
Người đàn bà bên bờ biển vắng. Sương chiều tan mênh mang. Bến thuyền mơ hồ như thiếp ngủ. Bơ thờ buông dấu vết đời trôi,,, người đàn bà bên bờ biển vắng. Dáng xinh như chấm lặng mồ côi. Xin hãy vì nàng một câu thơ âu...
|