em – người đàn bà của thời
Tác giả:
PHẠM KHANG
Có bao giờ em tiếc. Những ngày xưa xa rồi. Ôi dấu chân của một thời tuổi trẻ. Vườn xưa. Lối xưa. Và cả những rung động trong lòng. Đang ở đâu trong đời cát bụi. Em người đàn bà của bao mùa mưa nắng. Và cả những đắng cay...
|
em đã gọi về đam mê cho anh…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Em đánh thức nồng nàn. Hoa vườn tươi nắng mới. Gọi mùa say. Cung bậc ngã nghiêng say. Gọi mắt thắm dâng trời cho thác đổ. Gọi lòng anh hóa mây bạc mây vàng. Bay mê mải nơi miền tình thỏa chí…. Em vương quốc. Của muôn...
|
em – thiên thần cứu rỗi…!
Tác giả:
PHẠM KHANG
Có phải em đã đem tình anh về với đêm đầy. Đêm của bản nhạc nơi hồn em dịu dàng tha thiết. Những kỷ niệm mơn man thịt da. Những ngày ta yêu bên bờ khát vọng. Mái tóc buông bên lòng em hát. Tình ơi. Đêm mê mải say…. Có...
|
em có nghe…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Em có nghe những run rẩy nơi bước chân em mùa của tuổi. Em có nghe những xôn xao trong mắt em ngời lên những con sóng của tình em đang hát. Em có nghe lời yêu mơn man da thịt em thơm hồn trai lạ. Em có nghe bài ca tha thiết...
|
đồ cổ mang hồn người đẹp
Tác giả:
PHẠM KHANG
Bộ sưu tập tiền sử. Xếp chồng lên nhau trong căn phòng của nhà khảo cổ. Những cái chén Trung Nguyên tứ đại mỹ nhân. Xiêm y mỏng mùi tơ lụa. Men sứ nở nang vết rạn chân chim. Người ngọc của các quân vương. Vàng son không che...
|
em đã về đây với anh…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Trong nồng nàn gió thổi…mùa lại về bên cửa…những con đường xa để lại…anh nghe từ sâu thẳm niềm thương nhớ khôn nguôi về một kỷ niệm. Đó là em. Em đã xuất hiện lộng lẫy trong một thời khắc huy hoàng của tuổi trẻ…như em là vẻ...
|
em có ngã lòng
Tác giả:
PHẠM KHANG
Anh và phố có ngày như duyên lạ. Đời giang tay lưu lạc chốn vỉa hè. Em mang sắc đi về miền hoa phượng. Đẹp tưng bừng gọi nắng sớm xôn xao. Anh với cốc nước chè đối ẩm. Ngẩn ngơ nhìn con phố cuốn người đi. Ừ dâu bể đời...
|
em hoá thiên thần hoá cả giấc mơ xanh
Tác giả:
PHẠM KHANG
Anh đã từng đi qua bao đền đài lăng tẩm. Qua sóng phù vân của vua chúa vương quyền. Qua nét ngọc còn rạng ngời vân đá. Qua dấu ngựa xe xiêm áo tình hoang. Qua ánh mắt của những hồn trinh nữ. Chớp ngang trời bể ái lệ thời...
|
em có là chúa tể của tình không..
Tác giả:
PHẠM KHANG
Em như con bướm vàng đậu cửa hồn anh ngày phiêu lãng. Nắng hè chứa chan sôi nổi nụ cười. Những ánh mắt dâng lên hương đời mơn mởn. Những lòng yêu e ấp môi cười. Bướm vàng ơi. Lộng lẫy thế nét ngài muôn sắc thắm. Em có là...
|
em có phải là hồn non nước là nồng nàn dịu ngọt của quê hương...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Chơi vơi em. Gót nhịp thời gian. Ngàn hoa ghen hương. Ngàn xuân thẹn sắc. Một nụ cười vạn lần xinh đẹp. Sáu cung son phấn hóa ra thừa... Hỡi các chàng ngốc. Làm gì có quyền sở hữu. Hãy trả em về với hương thời...
|