bờ môi
Hôm ấy mưa vừa ngưng nhỏ giọt
Chợt nhìn đâu sót nước môi em
Bờ môi xanh tái lem rét mướt
Tôi vội hôn lên sưởi rước môi .
Chữ tình ấy mỗi đêm chờ đợi
Khi trời buồn vợi nhớ mưa rơi
Nhớ giọt nước trên tay vơi nước
Thương người ơi ! chân ướt môi run
Bởi chữ yêu cung sầu ai giữ
Cuộc tình yêu sao cứ tìm trông
Đông vừa qua mưa hết lâu rồi
Sao còn tưởng môi vương giọt nước
Chiều mây giăng rước sầu trinh nữ
Ta bên em giữ giọt mưa rơi
ngỡ môi ướt lạnh vì mưa chấm
Đến tìm ta sưởi ấm vầng môi .
Đông Hòa