nợ không trả
Mấy tháng qua rồi tôi đói lả
ruột rổng cồn cào suốt cả đêm
nghe gọi thăm nuôi mừng khôn tả
lại bất ngờ hơn khi thấy em...
Tôi và em chỉ là bạn cũ
xưa học chung trường có thế thôi
cớ sao xách giỏ thăm tôi chứ
nên nghĩ rằng em đã... iêu tôi...
Gặp tôi hai má em hừng đỏ
ngượng ngùng chẳng biết nói làm sao
Rưng rưng tôi nhận hai làn giỏ
cũng nói chẳng ra cứ nghẹn ngào...
Ba phút qua rồi đành tạm biệt
em về tôi lặng lẽ quay vô
Kể từ hôm ấy tôi mải miết
viết nỗi đợi chờ ra ý thơ...
Tôi nhớ em nhớ đến thẩn thờ
hình em thoáng ẩn hiện trong mơ
mơ ngày gặp lại ta sẽ cưới
cho thỏa lòng mong ngóng đợi chờ...
Ngày đợi, ngày chờ rồi cũng đến
tôi về thành phố ghé thăm em,
mấy năm xa cach... giờ trìu mến
một bóng ai kia trước bậc thềm...
Thoáng thấy tôi về em tíu tít:
"Mình ơi có Bảo đến thăm em"
Bầu trời bổng chốc như đen kịt
lặng lẽ chào em... tôi rút êm...
Tôi nợ tiền em hai cái giỏ
nhưng tình tôi lại nợ nhiều hơn
Tình thì vĩnh viễn không còn có
Nợ giỏ thôi đành cũng ngậm luôn....
Đoản Kiếm