chiều thu trên đỉnh nam san
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Chiều thu trên đỉnh Nam San. Chiều thu trên đỉnh Nam San tôi tình ngờ nghe được. Giọng người con gái Việt gốc Miền Nam. Nàng cất tiếng gọi con nàng mang tên Quốc. Tôi buột miệng hỏi nàng bé mấy tuổi rồi . Nàng mừng qúa...
|
chuông đổ hồn ai
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Chuông Đổ Hồn Ai. Ngồi trên dốc núi ngàn thông. Chuông chùa vọng lại hư không ngút ngàn. Gió đem sương núi mây ngàn. Hồn người tử sĩ đứng chờ thông reo . Mảnh tình quê cũ ôm theo. Thi nhân vẫn nhớ gieo vần bài thơ...
|
cho người tình lỡ
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Cho Người Tình Lỡ. Tôi chỉ muốn làm người tình lỡ. Nhận cho rồi cúi mặt làm ngơ. Nụ cười buồn trên môi tê tái. Em về ảo ảnh khép làn mi. Thôi đừng nhớ tờ thư trao vội. Tay đan tay ấp ủ nụ hôn đầu. Sao hôm ấy môi hồng...
|
còn đâu miền đất hứa
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Còn Đâu Miền Đất Hứa. Một gả Ma Phia lên làm tổng thống. Chia rẽ dân tình ném đá dấu tay. Dân cờ hoa nay rời rã mới hay. Đại đế không quần bán đi nước Mỹ. Mi li xi a xa xôi ầm ĩ. Mang súng trường vào Wal mạc bắn dân...
|
cô gái chiang mai
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Cô Gái Chiang Mai. ( Tôi Yêu Xứ Thái ). Con gái Chiang Mai sao mà đẹp quá. Da trắng hồng lại thêm chút hở hang. Đôi khi mỉm cười tim tôi rộn rã. Mắt em nhìn mãi một gã thôi miên. Gót chân sen tình em trong nắng sớm...
|
chiều ba mươi tết
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Chiều Ba Mươi Tết. ( Xin kính tặng những tù nhân lương tâm hiện đang trong những trại tù khắp nước Viêt.). ( Kính dâng những hương hồn đã ra đi trong ngục tối.). Chiều ba mươi Tết vẫn ở trong tù. Giao thừa ngục tối được...
|
đám cưới gả khờ
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Đám Cưới Gả Khờ. (Truyện Thơ). ( This poem is dedicated to all the handicapped human beings ). Tôi sinh ra một kẻ khờ. Tay chân mặt mũi tình cờ trời cho. Đầu tôi chất xám như tro. Ít ai muốn gặp mặt mo đứa khờ. Cha...
|
có còn buổi bình minh
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Có Còn Buổi Bình Minh. Còn đâu buổi sáng bình minh. Tìm đâu cho thấy bóng hình ngày xưa. Bên thềm nắng đợi song thưa. Có người con gái đem mưa trở về. Đường xưa gót nhỏ tóc thề. Có còn nhớ đến lối về vườn mơ. Hoa đào...
|
đà lạt là em
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Đà Lạt Là Em. Trời trở rét anh nhớ về Đà Lạt. Hoa kèn vàng lộng lẫy ánh trăng đêm. Gió thông reo rung hàng ti gôn đỏ. Quán cà phê ngõ nhỏ rất êm đềm. Sân sỏi trắng hài son em chậm bước. Áo măng tô em khoác vội bờ vai...
|
con đường tôi đi
Tác giả:
Triệu Nguyên Tâm
Con Đường Tôi Đi. Con đường tôi đi it người đi lắm. Vì đường này chỉ dành cho kẻ cô đơn. Con đường tôi đi không qua phố thị. Chỉ có trăng ngà soi tỏ lối đi. Con đường tôi đi gập ghềnh sỏi đá. Bóng thông già che khuất...
|