hôm nay gió lộng tóc bay
anh còn nhớ những chiều vương
mây, giăng xám suốt con đường mình qua
hai đứa cứ ưa la cà
tay trong tay, mắt trong ta bao tình
rồi những đêm trăng lung linh
giữa hai hồ nước, chúng mình ngồi ăn
có chăng duyên nợ, quả căn
mà ta đắm đuối nguyện trăm năm - đời
anh kể chuyện anh mồ côi
má bỏ đi rồi còn hai chị em
những đêm giá lạnh ngoài thềm
anh nằm khao khát bước êm, má về
má con, cách mấy sơn khê
má đã không về, chị cũng bỏ anh
chị đi khi tóc còn xanh
chỉ một manh chiếu quấn quanh chỗ nằm
chị nằm sóng vỗ quanh năm
như lời ru mẹ hát thầm tai con
rồi anh ôm mộng nước non
quên đi những mối tình con trong đời
gặp em, tình cuối anh rồi
yêu em, anh quyết sẽ thôi ỡm ờ
tim yêu tràn ngập ý thơ
em nguyện tôn thờ thần tượng là anh
ta hưa trao nhau mộng lành
ước hẹn chung cuộc : quê anh, ta về
Tới chuyện anh chàng nhà quê
hiền lành mà lắm người mê quá trời
nhà quê dữ quá đi thôi
ghen đứng ghen ngồi, hành hạ khổ em
cãi nhau hờn dỗi cả đêm
sáng ngày dịu lại yêu thêm chưa vừa
giống như hết nắng trời mưa
yêu nhiều ghen lắm chẳng chừa ... tóc, tăm ...
vào yêu cái thưở xa xăm
non mòn biển cạn, trăm năm hứa chờ
nhưng ông nguyệt lão xe tơ
xe phải mối hờ trầu chẳng thắm môi
tội nghiệp em lắm, mình ơi
hứa yêu em rồi đừng bỏ em - đi
đi đâu cho em cùng đi
nâng khăn sửa túi em thì xin anh
mộng lành đừng hóa mong manh
kết cỏ ngậm vành nguyện chẳng dám sai
đêm rồi thở vắn than dài
biết bao ngăn cách, sao hoài vấn vương
kiếp xưa thề hẹn luyến thương
nên hồn lẫn xác đoạn trường kiếp nay ?
hôm nay gió lộng tóc bay
có nàng thiếu phụ cứ hay khóc thầm