giấc mơ tượng đá
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Anh đẽo gọt giấc mơ không có đôi bàn chân. Chẳng thể lùi lại chẳng thể đứng lên. Giấc mơ chết khi chưa dậy thì. Vạt áo em vướng vào thu cũ. Chúng mình mắc nợ. Trọn kiếp này cũng không đủ trả nhau. Đừng tìm chiếc nhẫn...
|
giấc mù đông
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Mỗi sáng tìm anh như một thói quen. Nóc nhà lênh khênh gió. Bản đồ chi chít. Những bông hoa sau một đêm đã già trăm tuổi. Con đường cũ kỹ buồn. Giữ tia nắng trong lòng tay. Bầu trời tắt điện. Ký ức loay hoay vấp. Nhấp nhô...
|
giọt sương lang thang
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Anh làm nghiêng ngả buổi chiều em. Lũ chim lạc đường về tổ. Nỗi nhớ ngác ngơ mây trắng. Gió gửi môi hôn dịu dàng. Em ngủ quên giữa đại ngàn bình yên. Sóng choàng thức thiên đường du mục. Những cánh hồng rơi về phía...
|
hình như anh vừa đi qua
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Hình như anh vừa đi qua. Thềm nhà hoa bừng bừng sắc đỏ. Đại lộ thênh thênh gió. Em ngác ngơ về lại cổ tích mình. Ngày vẽ lan man vào mây. Lạc đôi cánh chim khờ khạo. Nắng đã ngả chiều chưa vội chín. Đan những mơ màng...
|
hoa xuân
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Lá khẽ cựa mình trên đất. Mưa xuân bâng quơ thở dài. Ký ức thì thầm tuổi cũ. Gió rón rén qua thềm ru ngủ một mùa đông. Anh về. Lối về ngập nắng. Anh đi. Lối về trắng sương. Em lùa ngón ngón thon gặp sợi sợi buồn...
|
hoài thai
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Không có quá nhiều để phân vân. Chẳng thể đếm đong mây trắng. Thả mình như thói quen. Rơi không trọng lượng. Giây phút ngỡ đã hoài thai. Lại về với trần gian nước mắt. Vẫn chưa đi hết con đường. Yêu như ngày mai chẳng còn...
|
hoàng hôn đẫm mắt heo may
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Mở cánh cửa vui. Gặp đại dương buồn. Con tàu không hẹn hò bến cảng. Thiếu một cái tên. Thừa bao nỗi nhớ. Anh gửi gì vào hai mươi mùa thu. Lá vàng rơi. Rơi. Và rơi. Nắng rớt trên vai nghiêng chiều mưa cũ. Em gọi mơ về mắt...
|
hồi quang của nắng
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Trước và sau những ngày ồn ã. Nỗi buồn trùm kín em. Nỗi buồn phong tỏa em. Nỗi buồn hóa giải em. Anh đi đâu mà vội. Đừng đắm đuối vào mắt em để tìm câu hỏi. Khi đã có câu trả lời. Thành phố sang thu lá rụng về cổ...
|
hồi ức của bóng
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Bên phải là đêm. Bến trái là đêm. Sệt đặc những thành phố khói. Giấc mơ lủng liểng treo cửa sổ. Mở ra. Khép lại. Rồi tan. Người. Lổm ngổm bò. Đi xe lăn. Bay bằng kĩ xảo. Không ai đi bằng đôi chân. Máu rỉ ướt mây. Rên rỉ...
|
hồn nhiên
Tác giả:
Vũ Thanh Hoa
Nghe hoang tàn trong từng hạt bụi. Anh đi qua có ngoảnh lại bao giờ. Không thở than, lá rơi ngoài thềm vắng. Vẳng tiếng cười từ bức ảnh xưa. Bao nhộn nhạo cũng đi vào tĩnh lặng. Gió mang theo từng bí mật không tên. Trăng...
|